Chương 665:
Đám đông thấy đoạn video giám sát này sắc mặt đại biến, có tiếng xầm xì bàn tán của Đại học T: “Lê Hương thực sự bị mắy tên kia mang đi, chắc là bây giờ đang ở trên xe bị…”
Đám người Vương Thông Đại học A vừa nghe liền nỗi trận lôi đình: “Mày con mẹ nó đang nói cái gì, rửa mồm sạch sẽ một chút, có gan lập lại lần nữa xem!”
“Lẽ nào bọn tao nói sai à, ai bảo Lê Hương gần đây nỗi danh quá làm gì, cô ta bị theo dõi, tuy là chúng ta báo cảnh sát, nhưng cho dù có cứu trở về, cô ta khẳng định cũng bị mấy tên kia chơi qual”
Vương Thông siết quyền trực tiếp đắm lên mặt người kia, đám sinh viên giữa Đại học A và Đại học T hết sức căng thẳng, đã bắt đầu kéo bè kéo lũ đánh nhau.
Hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Lệ Yên Nhiên không lên sân khấu, cô ta vĩnh viễn là khán giả đứng xem, trên tay rất sạch sẽ, thực tế cô ta cũng cũng không có làm gì, những thứ này không có quan hệ gì với cô ta.
Đây vốn là ngày viện khoa học tuyển chọn, chuyện Đại học A và Đại học T lớn ở trong kéo bè kéo lũ đánh nhau này đã hoả tốc truyền khắp toàn bộ Đế Đô, đương nhiên tin tức Lê Hương mắt tích đã lan khắp mọi nơi.
Tất cả mọi người đều đoán kết cục của Lê Hương, một thiếu nữ như hoa bị mấy gã đàn ông hung hãn mang đi, trong sạch của cô khẳng định sẽ mắt.
Chuyện này qua miệng đám người ghét Lê Hương càng thêm dặm muối dặm muối vào, trong lúc nhát thời mọi ánh mắt đều tập trung trên người Lê Hương, rất nhiều người không có ý tốt.
Mạc Tuân đang lái xe, chiếc Rolls Royce Phantom đang lao trên đường, bàn tay to đè xuống vô lăng, anh có điện thoại, là lão phu nhân gọi.
Mạc Tuân ấn phím nhận: “Alo, nội à.”
“A Đình, chết rồi, Lê Hương đã xảy ra chuyện?” Lão phu nhân lo lắng hô lên.
Mi tâm anh khí Mạc Tuân nhíu lại, hai ngày này anh đều không thấy cô, nhưng hôm nay cô hẳn là ở cuộc tuyển chọn của viện khoa học chứ.
“A Đình, Lê Hương ở chỗ tuyển chọn viện khoa học trên bị vài tên áo đen mang đi, chuyện này đã dư luận xôn xao rồi, bà thấy chuyện này rất quỷ dị, nhất định là có người mượn thời gian hôm nay đẩy Lê Hương tới trên đầu gió đỉnh sóng, hủy đi danh dự của Lê Hương.” Lão phu nhân nhanh chóng cho ra phán đoán chuẩn xác, sau đó tổng kết nói: “Lũ người áo đen kia sẽ không bỏ qua Lê Hương, bọn họ nhất định sẽ làm nhục Lê Hương trên xe!”
Bàn tay to đang nắm vô lăng của Mạc Tuân đột nhiên siết chặt, nỗi đầy gân xanh, cả người anh toát ra màn sương lạnh.
“A Đình, cháu phải mong chóng tìm được Lê Hương, bài gửi tất cả manh mối đến di động cháu rồi đó.”
Tin nhắn gửi tới, Mạc Tuân mở ra xem, lão phu nhân đã tọa trấn Mạc gia nhiều năm như vậy, thủ đoạn khá sắc bén, tất cả manh mối đều gửi tới.
Mạc Tuân mở ra ảnh chiếc xe van màu đen, mấy tên áo đen kia mang Lê Hương lên chiếc xe này bỏ đi.
*A Đình, bà đã sai người truy tung tích của chiếc van này, bây giờ nó đang ở trên đường Tây Hoàn.”
Đường Tây Hoàn? Mạc Tuân ngẳng đầu, xuyên qua cửa số xe nìn ra phía ngoài, anh bây giờ đang ở trên đường Tây Hoàn, lúc này ở đường cái đối diện xuất hiện một van màu đen, lướt ngang qua xe anh.
Chính là chiếc van đen này, Mạc Tuân liếc mắt liền nhận ra.
“A Đình…” Lão phu nhân ở đầu dây kia còn nói gì đó.
Mạc Tuân đưa tay tháo tai nghe trên tai xuống, dồn sức đánh tay lái, chiếc Rolls Royce Phantom xoay đầu, anh đạp chân ga, xe như tên lửa phóng đi.
Có chiếc xe qua đường dừng lại, thất thanh hô, “Mấy người mau nhìn cái xe Rolls Royce đó kìa, đây là không Ấ Á “ À¡jm muôn sông nữa rôi?