Chương 661:

 

Ba ngày sau? Lê Hương cảm giác cơn bệnh mình đã khỏi rồi, nhưng khi nghe được thời gian đính hôn của bọn họ, lòng cô vẫn thít chặt đau đớn như thế, cô thật sự không ngờ bọn họ đính hôn gấp gáp như vậy.

 

“Anh Tuân nói muốn nhanh chóng đính hôn với tôi, vừa lúc ba ngày sau chính là ngày hoàng đạo, Lê Hương, tôi sẽ gửi thư mời cho cô, hoan nghênh cô tới tham gia lễ đính hôn của tôi và Tuân nhé.”

 

Lệ Yên Nhiên nhìn sắc mặt Lê Hương hơi trắng bệch, trong lòng đã thấy sung sướng khó tả, từ khi Lê Hương xuất hiện ở Đề Đô, cô liền đoạt đi hết thảy hào quang của cô ta, để cô ta trở nên ảm đạm phai màu.

 

Hiện tại cô ta đính hôn với Mạc Tuân, mục đích khác cũng là muốn đánh Lê Hương về nguyên hình, một nhánh cỏ dại chẳng biết từ đâu nhô ra sao mà xứng tranh lại với một thiên chỉ kiêu nữ như cô ta? Lê Hương cũng không biểu cảm gì, đôi mắt sáng của cô nhìn Lệ Yên Nhiên: “Vậy trước tiên chúc mừng cô, lời chúc tôi đã nói trước mặt, nên thư mời thì miễn đi.”

 

Nói xong, Lê Hương rời đi.

 

Nhìn thân ảnh mềm mại nhỏ nhắn của Lê Hương biến mắt trong tầm mắt, Lệ Yên Nhiên nghiến răng, thái độ Lê Hương không lạnh không nhạt làm cô ta cảm giác mình đang đấm vào lớp bông vậy.

 

Nhưng rất nhanh cô ta nhéch môi, Lê Hương chắc là chuẩn bị nhận phỏng vấn của viện khoa học nhỉ, mhưng thật đáng tiếc, cô đã định trước vô duyên với viện khoa học.

 

Lê Hương ép buộc chính mình quên đi chuyện đính hôn giữa Mạc Tuân và Lệ Yên Nhiên, cô đã sớm biết Mạc Tuân chán ghét cô tới cực điểm, ngày đó ở Đế Bar chính là minh chứng tốt nhất, Mạc tiên sinh của cô đã không còn nữa, bây giờ chỉ còn là Mạc Tuân mà thôi, cô không cần phải vì anh đau lòng nữa.

 

Cô còn rất nhiều việc cần hoàn thành, lần này tới đế đô, chính là vì viện khoa học, hiện tại tuyển chọn sắp tới, cô càng không thể phân tâm.

 

Chợt có một nhân viên công tác đi tới: “Chào cô, xin hỏi cô là Lê tiểu thư sao?”

 

Lê Hương gật đầu: “Là tôi.”

 

“Viện trưởng chúng tôi cho mời, mời Lê tiểu thư đến phòng sát vách một chút.”

 

Ngay lúc nhân viên công tác xuất hiện ở đây, Lê Hương cũng đã đoán được bảy tám phần, trước lúc tuyển chọn viện trưởng viện khoa học Dạ lão muốn tìm cô trò chuyện riêng.

 

Lê Hương thẳng thắn gật đầu: “Được, xin dẫn đường.”

 

Lê Hương đi tới phòng làm việc cách vách, Dạ lão đã ở bên trong chờ cô.

 

“Dạ lão, ông tìm tôi?”

 

Dạ lão nhìn cô gái ung dung trước mắt này, ở trước mặt ông, cô không hề hồi hộp lo sợ chút nào, khóe môi mang theo ý cười, cô lằng lặng nhìn ông, đi thẳng vào vấn đề, đợi ông mở miệng trước.

 

Cô bé có thể để cho Lệ Yên Nhiên và cháu gái Dạ Minh Châu ông đồng thời cảm giác được bất an này, quả nhiên không giống người thường.

 

Dạ lão nhìn thật kỹ đôi mắt Lê Hương, đột nhiên cảm thấy cô gái này như đã từng quen biết.

 

Thực ra ban nãy ngay ánh mắt đầu tiên trông thấy Lê Hương, ông đã có cảm giác rất quen thuộc.

 

Loại cảm giác này khiến ông bài xích, không thích.

 

“Cô chính là Lê Hương?” Dạ lão mở miệng.

 

Lê Hương gật đầu: “Đúng vậy, tôi chính là Lê Hương.”

 

“Tôi không thích cô, cho nên mặc kệ cô cố gắng thế nào, tôi sẽ không để cho cô vào viện khoa học, cô bỏ ý niệm này đi!” Dạ lão trực tiếp tuyên án nói.

 

Lê Hương cũng biết sẽ không thuận lợi, điều cô không ngờ chính là vị viện trưởng này dứt khoát từ chối cô, chặt đứt tất cả bước đường vào viện khoa học của cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play