Chương 652:

 

Mạc Tuân động mí mắt anh tuần, liếc đến gương mặt tuần mỹ như yêu nghiệt của Từ thiếu, hai người đàn ông đối diện, văng lửa khắp nơi.

 

“Từ thiếu hà tất biết rõ còn hỏi, tôi nói chính là các người, tôi còn muốn tốt bụng nhắc nhở các người một tiếng, cơ thể quá bẩn tốt nhất nên đi kiểm tra bệnh AIDS.” Mạc Tuân nhếch môi mỏng, phun ra từng câu chữ mỉa mai bạc tình chữ nhát.

 

Bệnh AIDS…

 

Những chữ này khiến đôi mắt Lê Hương hung hăng co rụt, cô giật mình mù mịt nhìn bóng người cao lớn của Mạc Tuân, nhìn đôi môi mỏng lúc mở lúc đóng của anh, cô gần như nghe không hiểu anh đang nói cái gì.

 

Anh tại sao có thể… nói cô như vậy? Gương mặt đẹp trai của Từ Thiếu Nam trong nháy mắt lạnh xuống, lộ ra vài phần tà mị: “Mạc Tuân, anh ăn thuốc nỗ à, muốn đánh nhau với tôi thì cứ nói, đúng lúc tay tôi cũng đang ngứa.”

 

Đôi mắt đen như vết mực phẩy lên của Mạc Tuân đặc sâu không thấy đáy, mày kiếm anh khí nhướng lên, anh thờ ơ cong môi cười nói: “Được, nghe nói Từ thiếu là vô địch khắp Đề Đô, nhưng điều kiện tiên quyết là tôi không ở Đề Đô, bây giờ tôi đương nhiên nguyện ý cùng Từ thiếu luyện tay một chút!”

 

“cm Mọi người sợ ngây người, bao gồm cả Lệ Yên Nhiên cùng Dạ Minh Châu, đây vốn là chiến trường của phụ nữ, vậy mà hai người đàn ông này, vậy mà một lời không hợp liền choảng nhau.

 

Hai người đàn ông, dường như cũng không có qua lại! Bọn họ vì cái gì mà đánh nhau?

 

Từ Thiếu Nam đã rấy khó chịu, hiện tại Mạc Tuân lại khích như thế, anh ta thả Lê Hương ra, tiến lên hai ba bước, siết nắm đắm hướng lên khuôn mặt tuần tú của Mạc Tuân.

 

Mạc Tuân không tránh, lúc nắm tay đập vào, anh cũng giơ tat đập trúng khuôn mặt tuần mỹ của Từ Thiếu Nam.

 

Hai người đàn ông đã bắt đầu đánh nhau.

 

AI Không biết là người nào hét lên một tiếng, cuộc diện trong nháy mắt mắt khống chế, thái tử gia Mạc thị và thái tử gia Từ gia ở Đế Bar đánh nhau, mọi người sợ đến bỏ chạy tứ phía, hai người kia đều là đại nhân vật không chọc được ở Đề Đô, mọi người rất sợ dây vào phiền toái gì.

 

Nụ cười trên mặt Lệ Yên Nhiên cũng biến mắt, sắc mặt tái nhợt cứng đò tại chỗ, cô ta chưa từng thấy Mạc Tuân đánh nhau.

 

Ở trong ấn tượng của cô ta, Mạc Tuân là thiên tài thương giới, là người thừa kế hoàn mỹ của tập đoàn Mạc gia, mười mấy tuổi đã bắt đầu dạo chơi thương giới, lúc người trong giới bọn họ còn đang vui chơi, anh đã nồi dang, so với người cùng lứa anh càng thêm thành thục ổn trọng, tâm tư cũng sâu không thấy đáy, cô ta chưa từng nghĩ anh cũng sẽ đánh nhau.

 

Lệ Yên Nhiên nhớ kỹ anh dường như từng đánh nhau, nhưng đã là chuyện của nhiều năm trước, hiện tại vết tích của trận đánh nhau kia cũng đã xóa sạch, hầu như không ai nhớ nữa, lần đánh nhau kia hình như anh là vì mẹ mình.

 

Vậy lần đánh nhau này, anh lại là vì người nào? Lệ Yên Nhiên nhìn Mạc Tuân thời khắc này, Từ Thiếu Nam đã ẩu đả từ nhỏ tới lớn, thực sự là vô địch Đế Đô, nhưng lúc này anh ta đã gặp đối thủ, Mạc Tuân không hề kém anh ta chút nào, anh xuất thủ nhanh chuẩn ngoan, từng nắm đắm đều mang lực đạo bén nhọn không gì sánh được giáng lên người Từ Thiếu Nam, Từ Thiếu Nam rất nhanh đã ra máu, nhưng Mạc Tuân cũng không khá hơn chút nào, hai người đều bị thương.

 

“Đừng đánh nữa!” Lệ Yên Nhiên xông lên trước, muốn can: “Anh Tuân, đừng đánh nữa!”

 

Lúc này Dạ Minh Châu đi qua kéo Lệ Yên Nhiên ra: “Yên Nhiên, đừng lên trước, như thế này bọn họ sẽ đụng đến cậu, rất nguy hiểm.”

 

Cuộc diện từng bước không khống chế được, hai người đàn ông đánh vỡ không ít thứ, Lê Hương chạy lên trước, vươn tay nhỏ bé kéo góc áo Mạc Tuân: “Đủ rồi Mạc Tuân, đừng đánh nữa!”

 

Mạc Tuân đánh đến hốc mắt đỏ bừng, anh quay đầu nhìn về phía Lê Hương, giờ phút này cô khuyên can, rơi vào mắt anh chính là bảo vệ Từ Thiếu Nam, anh hát cô ra: “CútI”

 

Lê Hương bị lực đạo của anh hắt ngã trên đất.

 

“Nhỏ xấu!” Con ngươi Từ Thiếu Nam co rụt lại, giận dữ nói: “Mạc Tuân, mày mẹ nó có phải là đàn ông không, ra tay với con gái có bản lĩnh gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play