Chương 532:

 

“Lê Hương, ngoại trừ Mạc Tuân, con vừa ý ai, Lê gia chúng ta cùng tứ đại gia này vẫn luôn là nước giếng không phạm nước sông, bọn họ chướng mắt

 

chúng ta, chúng ta cũng ghét bỏ bọn họ, nhưng nếu con thích, chúng ta cũng có thể kết thân với bọn họ, cô gia chúng ta coi trọng, dù là cướp cũng phải giành cho bằng được.”

 

Oanh Động Đề Đô Câu cuối Lê Bang bồi thêm, “cướp cũng phải giành cho bằng được”, đoán chừng là không đủ sức, nhóm thái tử của bốn gia tộc lớn sẽ không bao giờ cưới con gái Lê gia.

 

Lần nữa nghe được cái tên Mạc Tuân này, lòng Lê Hương lại hung hăng nhói đau, hai người đã xa nhau ba tháng, bọn họ chưa từng xa nhau lâu như vậy, ba tháng này như dài đằng đẳng trọn đời.

 

Bây giờ bên người anh quả nhiên có mỹ nhân như hoa, ngày ấy Mạc Tư Tước nói thủ phủ thiên kim chính là hòn ngọc quý của Lệ gia Đề Đô, Lệ Yên Nhiên.

 

Lê Hương không biểu lộ ra, dù trong lòng cô chằng chịt đau đón, cô thân mật kéo Lam Yên, tựa đầu lên vai bà nũng nịu nói: “Mẹ Lam, con không thích ai cả, con bây giờ còn nhỏ mà, bây giờ con chỉ muốn mau chóng vào được viện khoa học, tìm được cái Ä .._ rương mẹ con đê lại.

 

Lê Bang sắc mặt nhanh chóng nghiêm túc lại: “Đây mới là việc chính này, tiểu thư cất bảo rương ở viện khoa học, hiện tại viện khoa học đều là những lão đầu kia tọa trấn, rất khó vào, cũng may viện khoa học hàng năm cũng tuyển sinh ở đại học T, Lê Hương, ngày mai chúng ta nhập học vào đại học T.”

 

Lê Hương nhìn về phía Lê Bang: “Bố Hạ, chúng ta có thể vào được đại học T sao?”

 

Bố Hạng nhanh chóng thẳng người: “Bố và hiệu trưởng đại học T là người quen cũ, mai cam đoan có thể đưa con vào được!”

 

“Vậy con an tâm rồi.” Lê Hương yên tâm, cô không chú ý trên mặt Lê Bang lộ ra sắc mặt kỳ lạ.

 

Lúc này Lam Yên xoa xoa đầu nhỏ của Lê Hương: “Lê Hương, giờ con cứ an tâm ở Lê gia, chúng ta dưới gối không có con gái, con chính là con gái của chúng ta, ở trên địa bàn Đề Đô không người nào dám bắt nạt con.”

 

Lê Hương rất cảm động, nàng lớn vậy rồi vẫn thiếu tình yêu cha mẹ, Lê Bang và Lam Yên thật sự xem cô thành con gái ruột yêu thương: “Dạ, cảm ơn mẹ Lam.”

 

“Đứa nhỏ ngốc, những thứ này đều là việc chúng ta phải làm, năm đó tiểu thư ở đế đô lập nên Lê gia, lăn lộn ba mươi sáu bang phái, trở thành lão đại giang hồ, chúng ta cũng nhờ tiểu thư mà có ngày hôm nay, con là tiểu thư nhỏ của tất cả chúng ta.”

 

Sau khi Lê Hương tới Lê gia Đề Đô mới biết được mẹ cô từng lăn lộn trên đường phó, một tay đẩy Lê gia lên ngai vàng lão đại giang hò.

 

Nội tâm của cô kinh ngạc không thôi, mẹ thành lập trường học, chính là Thánh Lê viện nước F, sau đó bà lại ném cho Mạc Nhân Nhân.

 

Mẹ thành lập bệnh viện đông y, đó chính là viện nghiên cứu Xu Mật, sau đó ném cho viện trưởng Lý Văn Thanh.

 

Mẹ lại còn lăn lộn qua giang hồ, sau đó ném cho nhóm người Lê Bang này.

 

Lê Hương không biết mẹ mình còn làm hành động kinh người nào khác nữa không, nói chung mẹ đã trở thành một điều bí ẩn trong lòng cô, cô không biết mẹ đến cùng là người như thế nào.

 

“Lê Hương, con nghỉ ngơi sớm chút đi! Chuyện đại học T giao cho bố Hạ con, còn chuyện hôn nhân đại sự liền giao cho mẹ Lam, mẹ cam đoan sẽ tìm cho con một tắm chồng đẹp trail”

 

Nói tới nói lui lại vòng đến chuyện hôn nhân, Lê Hương biểu thị con vừa ly hôn, tạm thời còn không chưa có dự định tái hôn mài!

 

Lê Bang và Lam Yên đi ra, Lam Yên thần bí trừng mắt nhìn: “Chồng à, em cảm thấy chỉ dựa vào ảnh chụp xem mắt hoàn toàn vô ích, em nghĩ ra ý này hay lắm, chúng ta gọi những người này đến, cho Lê Hương thoải mái chọn!”

 

“Ý vợ là?”

 

“Chúng ta phát giấy tuyển chồng, mời hết thảy đám công tử hào môn chưa có hôn phối, cho Lê Hương một cuộc tuyển chồng oanh động Đề Đô, thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play