Chương 2896:
Lâm Bất Nhiễm không hề quen với một hắn như vậy, cô tỉnh nguyện hắn giông như trước đây, chứ không phải như vậy dẳn vặt cô.
“Trương Hàn, anh muốn làm gì thì nhanh một chút đi, anh bần thân như vậy là không được đúng không?” Lâm Bất Nhiễm kích hắn.
Trương Hàn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên: “Nhiễm Nhiễm, gấp cái gì, đêm vừa mới bắt đầu.”
Lâm Bắt Nhiễm cũng không biết mấy giờ rồi, cô hỗn loạn, đã ngất vài lần, mà Trương Hàn vẫn không ngừng nghỉ đòi hỏi.
Sau trận đại chiến, Lâm Bắt Nhiễm cảm giác thân thẻ mình đã vỡ thành mảnh nhỏ, ngay cả khí lực mở mắt cũng không GÓI Thế nhưng cô cố nén đau nhức ngồi dậy, đứng dậy xuông giường.
Trên người Trương Hàn tất cả đều là mô hôi, cả người lười biếng tà mị, cánh tay hắn đặt trên eo nhỏ của cô, ôm cô muôn ngủ, hắn không nhắm mắt, chỉ là miễn cưỡng nói: “Đi đâu, còn sức à?”
“Tôi đi tắm rửa, sau đó về nhà.”
“Đêm nay đừng về, ngủ ở chỗ tôi.”
“Hàn Vương, chúng ta còn chưa phải là quan hệ có thê ôm ngủ, anh đê những mỹ nhân khác cùng anh ngủ, đi.” Lâm Bất Nhiễm lạnh lùng đầy hắn ra, sau đó đi vào phòng tắm.
Trên giường Trương Hàn chậm rãi mở mắt ra: “Nhiễm Nhiễm, em thật đúng. là kéo quân vô tình, vừa rồi thực sự nên chụp lại dáng vẻ em vui Sướng đề em thưởng thức một chút mới đúng.”
Lậm Bắt Nhiễm vào phòng tắm, trực tiếp khóa trái cửa, cô đứng ở dưới vòi hoa sen, bắt đầu tắm.
Cô dùng sức cọ rửa da thịt trên người, hiện tại trên người cô đều là dâu hôn của Trương Hàn lưu lại, chẳng những là trên người, cô cảm giác trong ngoài cơ thê đêu là mùi vị trên người hán, dường như khắc vào trong xương tủy cô.
Chẳng lẽ cô là một người phụ nữ dâm đãng ư?2 Đêm nay Trương Hàn ác liệt vô cùng, một mực dẫn vặt cô, hưởng thụ dáng vẻ cô chậm rãi mắt không chế, cô chưa bao giờ biết thì ra hai người không yêu nhau cũng có thể nếm được khoái cảm nam nữ hoan ái.
Lâm Bát Nhiễm vô cùng sỉ nhục bản thân, cô đã khinh thường chính mình, cô đã là một người phụ nữ có chồng.
Tình thế ép buộc cô phải ngoại tình, cô đã rất có lỗi với Nhâm Đồng toàn tâm toàn ý yêu cô.
Lâm Bát Nhiễm rất nhanh đã chà đỏ da thịt trên người, lúc này tiếng gõ cửa vang lên: “Nhiễm Nhiễm, đã lâu rôi, ra đi.”
Lâm Bất Nhiễm rửa mặt, không tính đề ý đến hắn.
“Ra đi, tôi hiện tại liền dẫn em đi gặp Nhâm Đống.”
Trương Hàn lười biêng dựa vào trên vách tường, mây giây sau “cạch” một tiếng, cửa phòng tấm liền mở ra, Lâm Bát Nhiễm vội vội vàng vàng đi ra, phòng bị nhìn hẳn: “Vừa rồi anh nói là thật sao, anh dẫn tôi đi gặp Nhâm Đồng, anh muốn thả anh ây ra rồi sao?”
“Đương nhiên,” Trương Hàn đưa tay Vuôt ve khuôn. mặt nhỏ nhắn Lâm Bất Nhiễm: “Chồng em Nhâm Đống hẳn là nên cảm ơn em, bởi vì em phục vụ tôi tốt, coi như thưởng, tôi đã thả hắn ra.
Lâm Bát Nhiễm tránh khỏi tay hắn: “Chúng ta đi nhanh lên, tôi muôn đi đón chỗng tôi.”
Lâm Bát Nhiễm muốn thay quần áo.
Lúc này Trương Hàn buồn bã nói: “Nhiễm Nhiễm, cho em thời gian, ly hôn với Nhâm Đồng đi.”
Lâm Bắt Nhiễm cứng đò: “Nếu như: tôi không ly hôn thì sao?”
Trương Hàn nhàn nhạt cười: “Nhiễm Nhiễm, em nhất định muốn lấy thân phận một người phụ nữ có chông chơi với tôi à? Vậy cũng được, em ngàn vạn lần đừng hối hận.”
Nhâm Đồng được thả ra, anh ta liếc mắt liền thầy được Lâm Bắt Nhiễm.
Lâm Bát Nhiễm đã chạy tới, lo lắng kéo tay anh ta: “Nhâm Đông, anh vân ồn chứ, có người làm khó dễ anh không, trên người có bị thương không?”