Chương 255:

 

Ông, tôi trèo cao không nổi.”

 

Lê Chấn Quốc nhìn Lê Hương, đôi môi run rấy: “Lê Hương, chuyện này… chuyện này… nhất định có hiệu lâm gì đó…

 

Mạc Tuân không còn hứng nhìn đám người này nữa, anh rũ mi mắt tuấn tú nhìn xuống cô gái trong tay mình, “Mạc phu nhân, em đi với anh được chưa?”

 

Lê Hương gật đầu: “Được NÓI Mạc Tuân nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lê Hương rời đi.

 

Ngay khi hai người rời đi, tất cả mọi người đều mặt đối mặt nhìn ba người Lê gia, lời khen nồng nhiệt vừa rồi nhanh chóng biên thành lời mỉa mai lạnh lùng.

 

“Thì ra Lê Nghiêu chỉ là bia đỡ đạn thôi, vừa rồi còn tưởng nhìn dáng vẻ công chúa của cô ta, tôi còn tưởng, răng cô ta là nhân vật chính nữa đấy.”

 

“Lúc nãy Mạc tổng đã nói cô ta suy nghĩ nhiêu, quá tự mình đa tình, Mạc tổng thả hoa đăng lúc nửa đêm là vì Mạc phu nhân.”

 

“Xem ra Lê Hương không nhận ra người bố Lê Chấn Quốc này nhỉ, vậy chúng ta nhanh chóng thoái vốn đi, bây giờ xem thử ai chạy nhanh hơn này!”

 

“Còn Lý Ngọc Lan này đúng là đông đội heo, bà ta lăn lộn trà trộn vào, thay gả cuộc đời của hai cô con gái, tôi nghĩ bà ta chơi SM nhiều quá rồi, đầu óc cũng bất thường.”

 

“Nhanh lên, tránh xa cái nhà này ra, ai trong các người có thông tin liên lạc của Ha Lê Hương, Mạc tổng cựng chiều cô ây, như Vậy, chúng ta nhât định phải kết bạn với cô ây!”

 

Trong nháy mắt, tất cả khách quý trong đại sảnh đều rời đi, Lê Nghiên Nghiên, Lý Ngọc Lan và Lê Chấn Quốc trong mặt quý tộc thượng lưu của Hải Thành, trực tiệp trở thành trò CƯời.

 

Lê Nghiên Nghiên siết chặt nắm tay, xoay người chạy ra ngoài.

 

Rất nhanh, cô ta liền dừng bước.

 

Chỉ thấy khắp khách sạn Đề Hào trải thảm lông, đập vào mắt những mảnh lụa trắng lãng mạn và hoa tươi, nhân viên cung kính chia làm hai bên. Mạc Tuân nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lê Hương bước đến, mọi người nhanh chóng cúi đầu: “Phu nhân, chúc phu nhân sinh nhật vui vẻ. “

 

Lê Hương bị đội hình này làm sửng sốt, cô nhanh chóng nhìn nghiêng về phía Mạc Tuân bên cạnh, nói nhỏ: “Mau đề bọn họ xuống GIẾT Mạc Tuân nhéch mội mỏng: “Mạc phu nhân, ngâng cao đầu ưỡn cao ngực, em là người phụ nữ của lão đại bọn họi”

 

“…” Lê Hương rất muốn đá anh một cước.

 

Lúc này Mạc Tuân duỗi tay ra, trực tiệp ôm ngang cô lên.

 

Lê Hương chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ ôm mình dưới con mặt của bàn dân thiên hạ, hai bàn tay nhỏ bé của cô nhanh chóng quàng qua cô anh, cô thấp giọng kêu lên một tiếng, sau đó liên nghe thầy các nhân viên cười đến che miệng. Vành tai trắng HhÀ tuyết của cô nhanh chóng ửng ỏ “Mạc tiên sinh, anh làm gì vậy?”

 

Cô chỉ nặng 45kg, Mạc Tuân dễ dàn dùng hay tay cường tráng ung dung ôm cô kiểu công chúa vào lòng.

 

Anh vừa ôm cô vừa đi từng bước vững vàng trên thảm đỏ, thấp, giọng cười nói: “Em không thích ngắng đâu ưỡn ngực cũng không sao, nêu Mạc phu nhân ngại thì có thể núp vào ngực anh.”

 

Đôi con ngươi sáng ngời của Lê Hương bập bênh sóng xuân, cô thật sự rất xấu hồ, dứt khoát úp khuôn mặt, nhỏ nhắn của mình lên vòm ngực rắn chắc của anh, mặc cho anh ôm đi một đường.

 

Đúng lúc này cửa thang máy VỊP tổng tài mở ra, hai người liền biến mắt tăm tích.

 

Lê Nghiên Nghiên đứng sang một bên nhìn cảnh này, trong lòng như có dao nhọn, con dao sắc bén tiệp tục là vào tim khiến cô ta vừa ghen vừa ận Mạc Tuân lại cưng chiều Lê Hương đến thế!

 

Người mà Mạc Tuân ôm trong lòng đáng lẽ vốn dĩ là cô tal Lê Nghiên Nghiên chạy nhanh về phía trước, cỗ gắng đuổi theo Mạc Tuân.

 

Nhưng rất nhanh đã có người ngăn cô ta lại: “Vị tiểu thư này, mời cô dừng lại, giám đốc nhà tôi đưa phu nhân lên tầng cao nhát tổ chức sinh nhật cho cô ây, cô không được vào.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play