Chương 2181:

 

“Diệp tiểu thư… Diệp tiểu thư và người khác đang đánh nhaul” Y tá nhỏ thở hồn hến nói.

 

Cái gì?

 

Linh Linh cùng… người khác… Đánh nhau?

 

Lê Hương liền chạy tới, đợi lúc cô đến hiện trường liền thấy một màn này, sức chiến đấu Diệp Linh bùng nỗ, đã hạ gục mấy người, nhưng cô cuối cùng là một khó địch đông, bây giờ bị hai người phụ nữ ấn ở trên mặt đất, những người phụ nữ kia vẫn ghen ty với gương mặt này của Diệp Linh, còn cố ý cào tới vết sẹo chưa khép lại kia của Diệp Linh, đã cào đến chảy máu.

 

Đôi mắt trong vắt của Lê Hương đột nhiên lạnh lẽo, cô nhìn về phía trợ lý cùng y tá sau lưng, trầm tĩnh lạnh lùng phân phó: “Gọi an ninh qua đây, lập tức sơ tán quần chúng, còn có lập tức gọi 110, nói có người đánh nhau: trong bệnh viện, có ý định gây chuyện!”

 

“Vâng, Prof. Hạ.” Y tá nhỏ nhanh chóng đi làm.

 

Lúc này Lê Hương giơ tay lên, cô cởi áo blouse trắng trên người ra.

 

Trợ lý giật mình mù mịt nhìn Lê Hương: “Prof. Hạ, cô đây là?”

 

Lê Hương ném áo blouse cho trợ lý của mình: “Tôi bây giờ không phải là Prof. Hạ rồi, tôi chỉ là bạn thân của Diệp Linhi”

 

Nói xong, Lê Hương chạy lên, cô vươn hai tay bắt lại người phụ nữ túm tóc Diệp Linh, dùng sức kéo về phía sau, người phụ nữ kia đau hét lên một tiếng, liền buông lỏng Diệp Linh ra.

 

Diệp Linh thừa cơ hội này nhanh chóng xoay người, dùng sức lật ngược trên người một người phụ nữ khác, còn muốn đè cô ả ở dưới thân.

 

Bởi vì Lê Hương mạnh mẽ gia nhập vào, hỏa lực của Diệp Linh toàn bộ khai hỏa, hai cô bạn thân liền thay đổi chiến CUỘC.

 

Hiện trường kêu gào ỏm tỏi, đúng là phụ nữ đánh nhau luôn là đặc sắc nhất.

 

Trợ lý ôm áo blouse hít vào một hơi lạnh, trợn tròn mắt: “…”

 

Cô ấy ngu người nhìn Prof. Hạ liều lĩnh gia nhập vào chiến cuộc, thì ra Prof. Hạ luôn luôn thông tuệ ung dung vậy mà…

 

hỗ báo đến thế. Ờm, trong lòng cô ấy có… hơi sợ, Prof. Hạ dường như là người rất khó trêu chọc nha.

 

Đợi bảo vệ và cảnh sát chạy đến, trận chiến giữa người phụ nữ xé này mới miễn cưỡng kết thúc, kế tiếp là phân đoạn thẩm vấn.

 

Lê Hương nhìn về phía Diệp Linh bên cạnh: “Linh Linh, cậu thế nào?”

 

Diệp Linh câu môi cười: “yên tâm, trải qua trận chiến này, bên ta đại hoạch toàn thắng, quân địch kêu rên khắp nơi.

 

Lúc này bên tai liền truyền đến tiếng khóc thét của đám phụ nữ: “Trời ơi, mặt tôi, mặt tôi trầy da rồi!”

 

“Tóc tôi, tóc tôi bị giật đứt một mảng lớn rồi!”

 

Nhân viên ghi chép ngắng đầu liếc mắt nhìn đám phụ nữ: “Các cô không phải nhiều người hơn à, sao lại bị đánh thảm như vậy?”

 

Đám phụ nữ cảm thây bị khinh bỉ trân trụi: “Bọn ả… bọn ả đó quá đanh đá, các ả ấn chúng tôi xuống đất đánh như vậy, đánh chúng tôi cũng không còn sức đánh trả, chúng tôi muốn kiện các ả, là các ả động thủ trước!”

 

Lê Hương và Diệp Linh cách đó không xa nhìn sang, ý kia là — kiện đi, ai sợ ail Giữa hai phe tràn ngập mùi thuốc súng, chiến hỏa thật vất vả mới dừng lại dường như lại muốn bùng lên nữa rồi.

 

Lúc này phía sau truyền đến một giọng nói trầm thấp giàu từ tính: “Ai muốn kiện, chúng tôi nhất định phụng bồi tới cùng.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play