Chương 2170:

 

“Sao lại chào đón?” Tiêu Thành hai tay đút trong túi quần híp mắt, sau đó như cười như không nói: “Mày đi theo tao như vậy, tao đi chỗ nào mày liền đến chỗ đó, người biết cho là chúng ta huynh đệ tình thâm, không biết còn tưởng rằng… mày thầm mến tao, muốn ngủ cùng với tao ấy chứ?”

 

Ha ha ha…

 

Những thủ hạ kia của Tiêu Thành phá lên cười.

 

Trên mặt Tiêu Tứ có chút khó coi, thế nhưng không dám phát tác, chỉ có thể thay đổi trọng tâm câu chuyện: “Thành gia, tao còn không phải là vì tìm đứa con gái kia của Hà gia sao?”

 

Nói đến con gái Hà gia, Tiêu Tứ đổi thái độ, còn lộ ra mấy phần ngoan ý hung ác: “Hà Tắn kia gì là tài xế lâu năm của Tiêu gia chúng ta, thê nhưng ai ngờ hắn lại cảnh sát nằm vùng, tao giải quyết hắn tại chỗ rồi, ai ngờ con gái của hắn vừa lúc về nhà, con gái của hắn thật con mẹ nó mạnh, thân thủ hoàn hảo, cầm một cây bút máy liền đâm mù mắt trái của tao!”

 

Tiêu Tứ sờ sờ con mắt trái bị mù của mình, lại lấy ra cây bút máy kia, hắn biến thái đặt cây bút máy kia dưới mũi mình ngửi một cái, sau đó mê say không dứt cảm thán nói: “Wow, thật thơm a, đêm hôm đó lúc tao và con gái của hắn giao thủ đã ngửi thấy được mùi hương trên người ả, giống như đúc mùi lưu lại trên cây bút này, Hà Tắn ẩn núp quá sâu, tao trước đó cũng không biết con mẹ nó hắn còn giấu một đứa con gái.”

 

“Tao nhât định phải bắt được con gái hắn, ả phế đi con mắt của tao, tao sẽ…

 

làm thịt ả, thế nào, ha ha ha.”

 

Tiêu Tứ càn rỡ cười to.

 

Tiêu Thành nhướng mày kiếm anh khí, gật đầu phụ họa nói: “Tứ ca vậy mà lại ngã xuống người một đứa con gái, nỗi nhục này nhất định phải báo, song, Tứ ca cũng phải cẩn thận một chút, con gái Hà gia mạnh mẽ như vậy, cần thận cô ta đâm mù con mắt còn lại của mày.”

 

*..” Nụ cười trên mặt Tiêu Tứ liền biến mắt, Tiêu Thành đây là đã giẫãm vào chỗ đau của hắn, trước mặt mọi người làm hắn khó chịu.

 

Song rất nhanh ánh mắt Tiêu Tứ liền rơi trên cửa phòng bệnh đóng chặt trước mắt: “Thành gia, nghe nói tân sủng mới của mày bị thương, thế nào, nghiêm trọng không, tao vào xem.”

 

Tiêu Tứ bỉ ổi xoa xoa tay, sau đó đi lên trước muốn đầy ra cửa phòng bệnh.

 

Thế nhưng tốc độ Tiêu Thành nhanh hơn, thân hình 1m9 lúc này ngăn ở trước cửa, cơ thể to lớn giống như bức tường chặn Tiêu Tứ, tay anh còn đút trong túi quần, tắm lưng phẳng dày lười biếng tựa lên trên ván cửa sau lưng, nâng mắt liếc Tiêu Tứ: “Muốn làm gì, hả?”

 

Tiêu Tứ đụng phải con ngươi đen của Tiêu Thành, Tiêu Thành không cười, càng có vẻ thâm trầm lạnh lùng, không ai có thể biết trong lòng anh suy nghĩ cái gì.

 

“Thành gia, mày cũng quá nhỏ nhenl!

 

Tao chỉ vào xem một chút.” Tiêu Tứ cười nói.

 

Tiêu Thành: “Người phụ nữ của tao, mày xứng để xem?”

 

IIGD0I0 0715 Hai người kia vốn chính là ngoài mặt hợp trong không hợp, bình thường Tiêu Thành cũng phối hợp diễn kịch, ai ngờ anh hôm nay vì một người phụ nữ ở trước mặt mọi người trở mặt với Tiêu Tứ, không khí nhất thời giương cung bạt kiếm.

 

Lúc này thủ hạ nhanh chóng đi ra hoà giải: “Tứ ca, đây chính là anh không đúng rồi, Thành gia chúng em trước đây có bạn gái người nào không cho anh xem qua, nhưng tân sủng này không giống với, Thành gia chúng em rất cưng, ai cũng không cho xem, kim ốc tàng kiều giấu kỹ lắm, chỉ muốn độc hưởng.”

 

Lời nói không suy nghĩ này lại khiến đám thủ hạ khác cũng cười theo lên, Tiêu Tứ miễn cưỡng nở nụ cười, theo bậc thang đi xuống: “Thành gia, tao không hiểu chuyện rồi, tao không xem, không xem nữa.”

 

Tiêu Thành híp mắt cũng câu môi mỏng: “Người ở bên trong sợ người lạ, các ngươi đừng hù chạy cô ấy.”

 

“Chậc chậc, xem ra tân sủng rất được Thành gia quan tâm nhỉ, ấy, tao còn có việc, đi trước nhé.” Tiêu Tứ cáo từ, mang thủ hạ rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play