Chương 1972:
Trần Viên Viên nhìn xuyên qua tủ kính trong phòng, hai mắt đều sáng rực, thật nhiều sườn xám đẹp.
Trần Viên Viên khá tự tin với vóc người và khuôn mặt của mình, ả đã bị Diệp Linh đè ép quá lâu, không bằng thừa cơ hội này xoay người.
Nhưng, gần đây Cố Dạ Cần vô cùng bận rộn, hiện tại anh vẫn còn đang họp Los Angeles, anh nguyện ý đến sao, anh có thể tới đoàn phim ư?
Mặc kệ kết quả như thế nào, ả nhất định phải thử một lân.
Trần Viên Viên lấy điện thoại ra, chụp một tắm hàng tá mẫu sườn xám xinh đẹp, gởi đến Cố Dạ Cần, còn nhắn – Cố tổng, ngày mai em mặc sườn xám diễn đó, anh có thể sang đây nhìn em không?
Cố Dạ Cần về tới phòng tổng thống, tháo cà- vạt thuận tay ném vào trên giường lớn, anh lấy điện thoại ra, mở WeChait.
Quả nhiên, trong WeChat trống không, cô không gửi tin cho anh.
Cố Dạ Cẩn câu môi, thật đúng là đồ xảo trá không tim không phổi.
Ngón tay thon dài khẽ động, anh gửi một tin qua.
Lúc này Diệp Linh mới vừa cùng đạo diễn Vương trao đổi cảnh diễn của ngày mai, Vương Nhiên khép lại kịch bản: “Được rồi Diệp Linh, giữ lại tình trạng của cô bây giờ, mau về nghỉ đi, cảnh ngày mai cô cân mặc sườn xám đó”
Người đại diện Hoa tỷ cười nói: “Yên tâm đi đạo diễn Vương, đây là lần đầu tiên Linh Linh nhà tôi làm tạo hình sườn xám, cảnh đầu tiên ngày mai sẽ để mọi người cảm thụ một chút mỹ nhan bạo kích đến từ Linh Linh nhà tôi, đến lúc đó tiền quảng cáo của”Kiếp Phù Du” sẽ được tiết kiệm đấy.”
Nữ chính An Sinh vốn chính là một vưu vật nghiêng nước nghiêng thành, khuôn mặt xinh đẹp Diệp Linh hoàn toàn hold được, về điểm này, không hề nghỉ ngờ.
Vương Nhiên làm dấu OK, Hoa tỷ mang theo Diệp Linh rời đi.
Trên đường trở về phòng, vừa lúc đi ngang qua phòng thử quân áo, Hoa tỷ nói: “Linh Linh, em xem, những thứ này chính là sườn xám may riêng cho em đó.”
Diệp Linh ngước mắt nhìn thoáng qua: “Đẹp quá.”
Hoa tỷ hài lòng nhìn dáng người trước lồi sau vễnh của Diệp Linh, thần bí nhỏ giọng nói: “Linh Linh, ngày mai có muốn gọi Cố tổng tới xem em diễn không?”
Cố Dạ Cẩn hình như chưa từng thấy Diệp Linh… mặc sườn xám.
Diệp Linh mặc sườn xám vào rồi, không biết sẽ mê hoặc đàn ông thành cái dạng gì, nhất là người đàn ông hư hỏng như Cố Dạ Cần.
Diệp Linh nhìn Hoa tỷ: “Hoa tỷ, chị sao không học thứ tốt, lại giật giây em đi câu dẫn Kim chủ đại nhân.”
Hoa tỷ sốt ruột, chị ấy nhìn điệu bộ ỏn ẻn vênh váo kia của Trần Viên Viên đã nồi giận: “Nữ nghệ sĩ của chị, cho dù câu dẫn kim chủ đại nhân cũng không thể thua, Linh Linh, em đến tột cùng có muốn câu dẫn hay không?”
Diệp Linh cự tuyệt: “Không muốn.”
Hoa tỷ: “…”
Lúc này “ding” một tiếng, WeChat của Diệp Linh vang lên, Hoa tỷ vui vẻ nháy mắt: “Có phải Cố tổng gửi tới không?”
Diệp Linh nhìn thoáng qua, quả thật là Cô Dạ Cân gửi tới, anh nhăn rât đơn giản, chỉ mấy chữ – làm gì vậy?
Giọng điệu lười biếng lại bá đạo.