Chương 1921:
Năm đó Lệ gia thái tử gia, con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc không gần nữ sắc đã làm Lệ lão thái quân lo lắng, Lệ lão thái quân sợ con trai của mình không kết hôn, sẽ sống cô độc quãng đời còn lại, nên đã bỏ ra số tiền lớn mời thầy tướng số cao tay vội tới xem nhân duyên cho con trai mình.
Ngày đó, Huyền Dịch cao tăng đi tới trước cửa Lệ gia, để lại một quẻ, trên quẻ có lời – tiền tới trong nghìn dặm nhân duyên.
Lệ lão thái quân từng nghe nói nghìn dặm nhân duyên đường quanh co, chứ chưa nghe nói qua tiền tới trong nghìn dặm nhân duyên, Lệ gia thiếu tiền à?
Nói chuyện tiền nong với Lệ gia, chính là sỉ nhục.
Năm đó Lệ lão thái quân trẻ tuổi nóng tính dưới cơn thịnh nộ trực tiếp đuổi Huyền Dịch cao tăng ra ngoài.
Huyền Dịch cao tăng bị đuổi ra ngoài cười cười, xoay người liền biến mất ở trong đám đông.
Tất cả mọi người đều biết Lệ Quân Mặc không gần nữ sắc, nhưng bây giờ, Lệ Quân Mặc vậy mà ôm một người phụ nữ ngồi trên bắp đùi của mình.
Má ơi!
Sốc tận óc!!
Lâm Thủy Dao không hề chuẩn bị, lập tức ngã ngồi trên đùi người đàn ông, bà cảm giác cái mông mình cũng sắp nở hoa luôn rồi.
Đau quá.
“Lệ tổng, có chuyện từ từ nói, quân tử động khẩu không động thủ nha.” Lâm Thủy Dao nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mắt cười nói.
Lệ Quân Mặc hừ lạnh một tiếng: PGO không phải muốn mời tôi rượu sao, đút tôi, tôi liền uống.”
Nhóm lên chính trên app truyệnhola nhé!
Cái… cái gì?
Ông lại… muốn bà đút ông uống rượu?
“Lệ tổng, vậy thôi bỏ đi, uống rượu không tốt cho sức khỏe, chúng ta không uống nữa.” Lâm Thủy Dao làm bộ đứng dậy.
Lệ Quân Mặc bóp eo thon của bà cầm cố bà trong lòng mình, không cho bà nhúc nhích, Lâm Thủy Dao nóng nảy: “Lệ tổng, tôi là người đã có chồng, sao anh lại ban ngày ban mặt đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng thế hả?”
“Vậy cô có tin tôi ngày mai sẽ để cô biến thành… quả phụ hay không?” Lệ Quân Mặc hờ hững tiếp lời.
“..” Lâm Thủy Dao đã chân chính thấy được cái gì gọi là chủ nghĩa tư bản vạn ác rồi, đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng tính là cái gì, Lệ tổng vừa ra tay trực tiếp làm bà biến thành quả phụ!
Lâm Thủy Dao thức thời cầm lên ly rượu đỏ, đưa tới bên môi mỏng của ông: “Lệ tông, tôi đút anh uông rượu, a, há miệng.”
Bà vậy mà thực sự đút ông uống rượu.
Vì thằng Đặng tường kia?
Lệ Quân Mặc không uống, ánh mắt đen trầm nhìn bà chằm chằm, sau đó nhếch môi mỉa mai: “Bảo cô đút cô liền đút, nếu như đêm nay tôi bảo cô đến phòng tôi, có phải cô cũng sẽ đến không?”
Lâm Thủy Dao chớp mi nhìn ông: “Lệ tổng, anh luôn như âm hồn bắt tán dây dưa tôi, tính khí còn âm tình bất định như phụ nữ tới tháng vậy, vài ba câu đã muốn lên giường với tôi, không phải anh thích tôi đấy chứ?”
Lệ Quân Mặc cứng đờ.