Chương 1774:

 

Lê Hương ngủ một giấc, lúc tỉnh lại đã là xế chiều, cô chỉnh sửa một chút sau đó rời cửa, lúc này người làm nữ đã đi tói: “Lê tiểu thư, tiên sinh gọi cô đến, có chuyện tìm cô.”

 

Mạc Tử Tiễn tìm cô?

 

Lê Hương gật đầu: “Ừ.”

 

Người làm nữ dẫn Lê Hương tới trong một căn phòng, Lê Hương đầy cửa đi vào, trong phòng rất tối, cũng không mở đèn.

 

Lúc này “đùng đùng” hai tiếng, ruy băng nỗ vang, Mạc Tử Tiễn từ trong bóng tối đi tới, trong tay anh cầm một cái bánh ga-tô, hiện tại trên bánh ga- tô thắp ánh nén chập chờn, anh cất giọng hát vang bài chúc mừng sinh nhật.

 

Hàng mi Lê Hương run lên, lúc này mới nhớ tới hôm nay là sinh nhật của cô.

 

Hôm nay là sinh nhật cô 24 tuổi.

 

Mạc Tử Tiễn đi tới, đôi đồng tử đen diệu sáng dưới ánh nến chập chờn nhìn Lê Hương, tràn đầy đều ánh sáng, anh nhẹ giọng cười nói: “Lê Hương, chúc em sinh nhật vui vẻ, em lại lớn thêm một tuổi rồi.”

 

Lê Hương cong đôi môi đỏ mọng: “Tử Tiễn, cảm ơn anh.”

 

“Lê Hương, ước đi! Nghe nói các điêu ước sinh nhật đêu sẽ linh ứng đó.”

 

Thật vậy chăng?

 

Lê Hương chắp hai tay, nhẹ nhàng nhắm hai mắt, điều ước sinh nhật tuổi 24 của cô là… cô rất muốn gặp Mạc tiên sinh, Mạc tiên sinh có thể xuất hiện ở trước mắt cô.

 

Thế nhưng, điều ước này nhất định là sẽ không linh ứng.

 

Thôi vậy.

 

Lê Hương mở mắt ra, sau đó thổi tắt ngọn nến.

 

Đèn trong phòng sáng lên, lúc này Lê Hương thấy mu bàn tay Mạc Tử Tiễn có vài nơi bị phỏng, cô nhanh chóng nói: “Tử Tiễn, sao tay anh bị thương thế?”

 

Tay Mạc Tử Tiễn trắng nõn thon dài, rất đẹp, trời sinh là tay cầm dao phẫu thuật, từ nhỏ cũng không chạm qua củi gạo dầu muối, cho nên hai vết phỏng kia thấy rất rõ.

 

Ngũ Vũ đứng cạnh thấy một màn này, nghĩ thầm trong lòng – Hạ tiều thư, chủ tử sáng sớm hôm nay đã bắt đầu làm bánh cho cô, cái bánh sinh nhật này là chủ tử tự mình làm đó.

 

Mạc Tử Tiễn chưa từng làm bánh ga- tô, đây là lần đầu tiên, cho dù dưới sự chỉ đạo của đầu bếp nữ, anh cũng luống cuồng tay chân, hiện tại cái bánh trong tay anh đã là thành phẩm tốt nhát.

 

Mạc Tử Tiễn câu môi: “Không sao, không cần thận bị phỏng mà thôi.”

 

Anh cũng không nói cho cô biết.

 

Lê Hương chau mày: “Cái tay này của anh là tay để phẫu thuật đó, quý giá không gì sánh được, lần sau nhất định phải cần thận một chút, qua đây, em giúp anh băng bó.”

 

“Em ăn miếng bánh trước đã.”

 

Lê Hương dùng ngón tay lấy một chút bánh đặt ở trong miệng mình: “Ưm, ăn ngon thật.”

 

Mạc Tử Tiễn cười.

 

Xử lý tay cho Mạc Tử Tiễn xong, Lê Hương về tới phòng mình, cô cầm điện thoại lên, ngón tay đặt trên bàn gõ, cô bấm ra dãy số đã quen thuộc tận xương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play