Chương 1661:

 

“Khóc cái gì?”

 

Lúc này bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói khàn khàn từ tính.

 

Liễu Anh Lạc thốt nhiên ngước mắt, phía trước đứng nghiêm một bóng người cao ngắt, trong nháy mắt, bà tiến vào rồi đáy mắt nóng bỏng mà thương yêu của ông.

 

Mạc Từ Tước tới.

 

Ông không mang theo Lý Ngọc rời đi, ông quay lại.

 

“Anh đã nói rồi, chúng ta sẽ giống như trước đây, anh gõ cửa, em không ra, vậy anh sẽ tự mình mở cửa đi vào.”

 

Trước đây cũng như vậy, ông làm bà tức giận, bà nhốt ông ở ngoài cửa, lúc đầu ông sẽ rất có kiên nhẫn gõ cửa, đợi đến khi kiên nhẫn mát hét, ông liền trực tiếp đi vào.

 

Ông luôn luôn có cách để vào.

 

Loại chuyện cạy cửa này, ông đặc biệt có kinh nghiệm.

 

Liễu Anh Lạc nhếch đôi môi đỏ mọng, chợt nín khóc mà cười.

 

Sương mù ban nãy bỗng chốc cuốn sạch, được ông làm Vui VẺ.

 

Mạc Từ Tước chậm rãi ngồi xổm người xuống, vươn bàn tay đường nét rõ ràng nhắc mặt bà lên: “Nói cho anh biết, vừa rồi khóc cái gì?”

 

Liễu Anh Lạc sờ sờ tim của mình: “Đau lòng.”

 

*Có phải thân thể khó chịu hay không?” Ông khàn giọng hỏi.

 

Liễu Anh Lạc lắc đầu, không phải thân thể khó chịu, mà là vì ông mà đau lòng: “Không cần, đã hết đau.”

 

Mạc Từ Tước nhàn nhạt hừ một tiếng, xem như là đáp lại, ông không thu tay về, lòng bàn tay to lớn vuốt nhè nhẹ da thịt của bà, một cái lại một cái.

 

Ánh mắt của ông rất nóng, nhìn bà không chút che giấu nào, trần trụi.

 

Nơi được ông vuốt ve cháy lên, Liễu Anh Lạc mắt tự nhiên tránh mặt sang bên cạnh.

 

Thấy bà tránh, Mạc Từ Tước nhẹ nhắm mắt, che tất cả tâm tình ở đáy mắt, ông đứng dậy, ôm ngang bà lên, đặt trên giường lớn mềm mại.

 

“Yên tâm, em không muốn, anh sẽ không ép buộc em, vừa rồi chỉ là hù dọa em một chút,” Nói rồi ông dung túng thở dài một cái: “Anh Lạc, anh vẫn như vậy, không có cách nào với em.”

 

Trái tim Liễu Anh Lạc mềm nhũữn: “Em tưởng… anh đã mang Lý Ngọc đi.”

 

“Không có, anh chỉ đuổi cô ta đi.”

 

“Anh không muốn phụ nữ sao?”

 

Viền mắt ông sâu thẳm nhuộm đẩy tia máu, dục vọng kinh người làm ông nhìn có vài phần đáng sợ.

 

Dược tính trên người ông càng ngày càng nặng.

 

Mạc Từ Tước ngước mắt, nhìn bà một cái: “Người phụ nữ: anh muốn chỉ có em, anh không có ý định chạm vào Lý Ngọc kia, không sao đâu, lát nữa anh đến phòng tắm trong tắm nước lạnh, sau này em không cho anh chạm anh sẽ không chạm, chỉ cần một tháng này, em hầu ở bên cạnh anh là được.”

 

Nơi ngực Liễu Anh Lạc lại mơ hồ đau đớn, bởi vì lời ông nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play