Chương 1650:

 

“Bà nội, có rồi! Lần trước có một dù xinh đẹp muốn câu dẫn bố con, con ở ngoài cửa nghe được, mẹ con trực tiếp đụng ngã bố con, còn nói muốn cho bố con ngày hôm sau không xuống giường được, bà nội, chúng ta mau mau về nhà, con sẽ giúp bà đẩy ngã ông nội, bà cũng nên cho ông nội hôm sau không xuống giường được!”

 

Trời ạ, A Đình và Lê Hương làm bố mẹ kiểu gì đấy, loại bí sự khuê phòng này lại không có chút nào cắm ky, đây là muốn dạy hư Bì Bì mà.

 

Lê Hương: “…” Con không có mài!

 

Mạc Tuân: “…” Mẹ nằm mơ à, con còn chưa từng mơ tới chuyện tốt như vậy!

 

Liễu Anh Lạc chau mày, không được, bà muốn tìm A Đình nói rõ một chút.

 

Bà ngước mát, lần nữa nhìn về phía hướng chiếc xe sang kia biến mắt, ông… còn cùng Lý Ngọc dây dưa sao?

 

Mạc Từ Tước và Lý Ngọc là trùng hợp đụng phải, giữa đường Lý Ngọc đã xuống xe.

 

“Tiên sinh, bây giờ về nhà sao?”

 

Cả ngày này đều trong công ty, ông còn chưa trở về.

 

Mạc Từ Tước từ trong túi quần lấy điện thoại ra, mở ra xem, trong điện thoại trống không, bà không gọi điện thoại cho ông, cũng không gửi tin nhắn.

 

Ông ném điện thoại vào vào ghế ngồi bên cạnh, tuy tối qua bà đồng ý làm Mạc phu nhân một tháng rồi, thế nhưng ông biết bà không muốn, nếu như không phải ông bắt Tô Thành ở trong lòng bàn tay, bà sẽ không đồng ý.

 

Tuy ông giữ được người bà, nhưng vẫn không giữ được trái tim bà.

 

Kỳ thực, cũng muốn lúc ông ra ngoài làm việc, sẽ nhận được điện thoại bà gọi tới.

 

Kỳ thực, ông cũng muốn lúc về nhà, sẽ thấy được ngọn đèn ấm áp bà để cho ông.

 

Kỳ thực, ông rất tham lam, mới vừa để bà làm Mạc phu nhân lại, đã muốn có được trái tim của bà.

 

Ông sợ chính mình không khống chế được, cho nên sáng sớm hôm nay đã rời đi.

 

Mạc Từ Tước nhẹ nhàng nhắm nghiền hai mắt, giơ tay lên vuốt mi tâm đang nhíu chặt.

 

Trong biệt thự.

 

Người làm nữ hỏi: “Phu nhân, tiên sinh vẫn chưa về, có muốn đợi tiên sinh ăn chung bữa cơm không ạ?”

 

Tiểu Bì Bì nhìn đêm tối phía ngoài: “Bà nội, hiện tại cũng tám giờ, tối nay ông có về không ạ?”

 

Hiện tại đã khuya lắm rồi, Mạc Từ Tước vẫn chưa về.

 

Liễu Anh Lạc sờ sờ cái đầu nhỏ của cậu nhóc: “Bì Bì, có phải con đói bụng rồi không?”

 

Tiểu Bì Bì ngượng ngùng le lưỡi một cái: “Có chút ạ.”

 

Liễu Anh Lạc nhìn về phía người làm nữ: “Không cần chờ, hiện tại ăn cơm.”

 

“Vâng, phu nhân.”

 

Trong phòng ăn, Liễu Anh Lạc và Tiểu Bì Bì ngồi đối mặt nhau, Tiểu Bì Bì chỉ vào một chén canh: “bà nội, con muốn ăn canh này, cái canh này nhìn ngon ghê ạ.”

 

Liễu Anh Lạc cầm lấy cái thìa nhỏ, muốn đút cho Bịch Sữa Nhỏ chút canh, thế nhưng động tác của bà nhanh chóng cứng đò.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play