Chương 1321:
Lê Hương ngẳắng đầu, Thượng Quan Mật Nhi đang ngồi chung một chỗ với vài giám đốc, Mạc Tuân đã ở đó.
Mạc Tuân ngồi trên ghế sa lon màu đỏ sậm, nơi đó là chủ vị, giữa hai ngón tay thon dài kẹp điều xì gà, khói mù lượn lờ mơ hồ gương mặt anh, thấy không rõ anh suy nghĩ cái gì.
Lê Hương nhắc chân đi tới.
Mấy tên giám đốc thấy được Lê Hương ánh mắt liền trở nên dâm dục, nhao nhao nghị luận: “Đây không phải là tiểu mỹ nhân vừa rồi ở cùng Diệp mỹ nhân ở cùng sao? Mặt tuy là không đẹp lắm, nhưng vóc người này, chậc chậc.”
“Lan Lâu công chúa, đây là tiểu nha hoàn bên người cô?”
“Chúng tôi rất thích tiểu nha hoàn này, không biết Lan Lâu công chúa có thể giới thiệu cho chúng tôi không?”
Thượng Quan Mật Nhi che miệng cười : Đương nhiên có thể, vừa lúc nha hoàn tôi cũng đến rồi độ tuổi kết hôn rồi.”
“Nhưng…” Thượng Quan Mật Nhi lại bỏ thêm một câu: “Tiểu nha hoàn này của tôi ánh mắt rất cao, cũng không phải là người đàn ông tùy tiện nào cũng lất, cái này phải xem thực lực của các anh rồi, các anh người nào thực lực hùng hậu, người đó liền có thể ôm mỹ nhân về.”
Thượng Quan Mật Nhi vừa dút lời, thố lộ ý tứ chính là các anh không có tiền, tôi không phải là người tùy tiện, thế nhưng các anh có tiền, tôi hoàn toàn là người tùy tùy tiện tiện.
Đám giám đốc liền to gan, bọn họ kéo lại cánh tay Lê Hương, túm cô ngồi bên người bọn họ.
“Tiểu mỹ nhân, em theo anh đi! Cũng không cần làm gì nữa nha hoàn, cứ hầu hạ anh thật tốt, ăn sung mặc sướng để anh lo.”
“Thôi đi, ông đừng có gạt tiểu mỹ nhân, cọp mẹ kia nhà ông nếu biết ông ở bên ngoài kim ốc tàng kiều, nhất định sẽ đem ăn tươi tiểu mỹ nhân luôn mát, tiểu mỹ nhân, em nên theo anh vẫn hơn!”
“Tiểu mỹ nhân, anh thấy dáng người em đẹp như vậy, chỉ cần đóng gói tốt một cái, anh sẽ chăm em thành minh tinh kiêu ngạo luôn ấy, anh là đạo diễn, có thể làm riêng một bộ phim vì em, cam đoan nâng đỡ em nổi tiếng.”
Đám giám đốc vươn tay, muốn sờ soạng tay Lê Hương.
Nhưng Lê Hương kịp thời tránh được, cô chau hàng mi thanh tú, trong tròng mát sáng trong lóe lên vài phần lạnh lùng sắc bén không gì sánh được quét liếc mắt đám giám đốc.
Đám giám đốc liền cứng đờ, lại bị ánh mắt Lê Hương nháy mắt giết đến.
Bọn họ suy nghĩ lại cảm thấy nực cười, bọn họ cũng đều là người có tiền có thế có danh, sao có thể bị một con nha hoàn dọa sợ chứ?
Bầu không khí liền có chút lúng túng, lúc này một giám đốc nói: “Tiểu nha hoàn, em đã tới, vậy cùng bọn anh chơi một ván trò đi!?”
“Chơi gì vậy?” Thượng Quan Mật Nhi tò mò hỏi.
*Tiểu nha hoàn, dáng em đẹp như vậy, vậy lên đài múa cột trợ hứng cho bọn anh đi!!”
Đám giám đốc muôn Lê Hương lên đài múa cột.
Lê Hương không nhúc nhích, cô cũng không định nhảy.
“Các vị giám đốc, tiểu nha hoàn của tôi không giống như muốn nhảy, như vậy đi, cũng không thể ép người quá mức, tối thiểu cho một lựa chọn, để tiểu nha hoàn tôi hai chọn một.” Thượng Quan Mật Nhi tốt bụng nói.