Chương 1222:

 

Lê Hương về tới trong phòng của mình, lúc này “ting”

 

một tiếng, điện thoại của cô có tin nhắn.

 

Mở ra vừa nhìn, là Mạc Tuân gửi: “Đến phòng tôi.”

 

Hàng mi Lê Hương run lên, lần trước ở bên ngoài vương cung, anh muốn dẫn cô về nhà qua đêm, lúc này ở Vân Hải, anh muốn cô đến phòng của anh, trong đầu của anh trừ những thứ này ra không còn gì khác sao?

 

Lê Hương không trả lời, cô không thèm đi!

 

Trong một phòng khác, Mạc Tuân không đợi được Lê Hương hồi âm, cô rõ ràng đã đọc tin nhắn, thế nhưng giả chết, rất rõ ràng đã từ chối rồi.

 

Mạc Tuân khẽ nhếch môi, sau đó anh gởi một tin: “Mạc Thần Dịch, cho con nửa giờ, mau tới Vân Hải.”

 

Hai phút sau, điện thoại vẫn yên lặng, Tiểu Mạc Thần Dịch cũng không trả lời anh!

 

*…” Mạc Tuân bực mình, tính cách lạnh lùng của Tiểu Mạc Thần Dịch là giống anh, còn không trả lời tin nhắn anh là giống tính mẹ à?

 

Mạc Tuân lại nhắn thêm một tin: “Mẹ con đang ở Vân Hải.”

 

Một giây kế tiếp, “ting” một tiếng, Tiểu Mạc Thần Dịch hồi âm trong nháy mắt: “Lập tức tới ngay.”

 

Mạc Tuân: “…”

 

Trong phòng tổng thống, Lê Hương vô cùng thư giãn đắm mình vào bồn tắm đầy những cánh hoa hồng, nhưng lúc đi ra cô không cẩn thận đụng trán lên cửa kính thủy tinh, cái trán bị rách một đường.

 

Cô mặc đồ ngủ vào, đôi chân trần trắng nõn đứng trước bàn trang điểm, đưa bàn tay nhỏ xinh ra xử lý vết thương trên trán.

 

Vết thương trên trán hơi sâu, đơn giản xử lý một chút, bây giờ vẫn còn cảm thấy đau.

 

Trong phòng có hòm thuốc, Lê Hương lấy hòm thuốc ra, chuẩn bị xử lý lần nữa.

 

Lúc này “ting ting”, chuông phòng reo lên.

 

Có người gõ cửa.

 

Là ai?

 

Lê Hương đi tới, mở cửa phòng ra.

 

*Cô giáo tiên nữ…” Tiểu Mạc Thần Dịch trực tiếp nhào đến, ôm lấy bắp chân Lê Hương.

 

“Tiểu Dịch Dịch, sao con lại tới đây?” Lê Hương hoàn toàn không ngờ tới Tiểu Dịch Dịch sẽ tới Hoa Tây Châu, hai mắt cô sáng ngời, nhanh chóng đưa tay xoa xoa trán của cậu nhóc.

 

*Cô giáo tiên nữ, con đi với bố ạ, có phải cô rất ngạc nhiên hay không ạ?” Tiểu Mạc Thần Dịch cười nói.

 

Lúc này bên tai vang lên tiếng bước chân trầm ổn, Lê Hương ngước mắt nhìn, Mạc Tuân lửng thững đi tới.

 

Anh đã thay đồ, mặc trên người áo sơ mi trắng, phía dưới quần tây dài đen, phối hợp kinh điển của nam thần, tóc mái được vuốt lên, lộ ra ngũ quan như điêu khắc, anh đi trên thảm đỏ, động tác ưu nhã như là đế vương cao cao tại thượng.

 

Anh cũng tới?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play