Chương 119: Mong cả nhà chọn truyen1.one đọc khích lệ nhóm edit lên chương tốt nhé! Cám ơn cả nhà và chúc cả nhà vui khỏe!

 

Lê Nghiên Nghiên đổi đề tài: “Bố, bố nghĩ chuyện ly hôn thế nào rồi?”

 

“Không ly hôn!”

 

Lê Chắn Quốc vung tay: “Nghiên Nghiên, bố nghe con hêt!

 

Trong U Lan Uyên, Diệp Linh lại nhắn Wechat tới, nhiều năm rời, ít khi thấy Diệp Linh kích động như vậy: “Quán Quán, đọc chưa?”

 

Lê Hương cảm thấy tay mình hơi lạnh, cô gả thay tới U Lan Uyễn, cũng không cố ý hỏi thăm thân phận Mạc Tuân.

 

Trong thời gian này, cô bận bóc phốt vả mặt, không chú ý tới chuyện này, dù sao cô cũng nói mình muốn quán xuyến cả trong cả ngoài, muốn độc lập tự chủ, không muốn mượn quyền mượn thế của anh, nhưng bây giờ, có vấn đề rồi.

 

Lê Hương không ngốc, mọi hành động của Mạc Tuân đều có khí thế của người đứng đầu thương giới, cô cũng từng thấy máy giám đốc theo anh chơi bài, thư ký tư nhân của anh, giám đốc PR Hoa Dung đều gọi anh là “giám đốc”.

 

Trên thế giới này không có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, giống như hôm đó cô nói chuyện với Diệp Linh, anh cũng họ “Mạc”.

 

Thân phận của anh rõ như ban ngày.

 

Mạc Tuân chính là vị giám đốc Mạc thị bí ẩn điệu thấp trong truyền thuyết, là đệ nhất hào môn có thể một tay che trời ở Hải Thành, là vị họ “Mạc” dùng 120 triệu chào đón Lê Nghiên Nghiên trở về.

 

Lê Hương chỉ à một tiếng đáp lại.

 

Diệp Linh thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Quán Quán, cậu còn à cái gì chứ, nói đi, tớ biết gì đều nói rồi, cậu biết gì cũng nói ra đi.”

 

Lê Hương: “Ừ.”

 

Diệp Linh: “Mạc tổng tên thật là Mạc Tuân.”

 

Lê Hương: “Mạc tiên sinh cũng tên là Mạc Tuân.”

 

Diệp Linh: “…”

 

Qua mấy giây, Diệp Linh lại nhắn tin tới, lời ít ý nhiều: “Ba năm trước, Lê Nghiên Nghiên là người Hoa duy nhát được bước vào Thánh Lê Viện của nước F, biết vì sao không, tớ nghe nói là tự tay Mạc tổng Mạc Tuân đưa cô ta vào đấy.”

 

“Ba năm sau, Lê Nghiên Nghiên về nước, Mạc tổng Mạc Tuân liền ném ra 120 triệu lập tức tạo nên giai thoại, khiến cho Lê Chán Quốc phải từ bỏ suy nghĩ muốn ly hôn với Lý Ngọc Lan.”

 

“Ba năm trước tự mình đưa Lê Nghiên Nghiên xuất ngoại, ba năm sau liền vung ra 120 triệu đón cô ta trở về, Lê Nghiên Nghiên quả thực đã trở thành người phụ nữ khiến cho đàn ông tình nguyện vì mình mà chinh phục thế giới, Mạc Tuân chính là dũng sĩ áo giáp nguyện vì cô ta mở mang bờ cõi.”

 

Hàng mi dài của Lê Hương khẽ cụp xuống, cô không nghĩ tới Mạc Tuân với Lê Nghiên Nghiên lại có quan hệ với nhau. Xem ra Mạc Tuân là một lá bài trong tay Lê Nghiên Nghiên.

 

Diệp Linh vô cùng tức giận, Lê Nghiên Nghiên chẳng những có thể toàn thây thoát ra khỏi vụ của Lý Ngọc Lan, trở thành một đứa con hiếu thuận được mọi người khen ngợi, bây giờ 120 triệu kia càng khiến cho giá trị của Lê Nghiên Nghiêm tăng thêm một bậc.

 

Trọng điểm là, người đàn ông ném ra 120 triệu này lại là người chồng mới cưới của Quán Quán.

 

Diệp Linh: “Quán Quán, cậu vẫn còn à được?”

 

Lê Hương trả lời: “Linh Linh, cậu đừng tức giận, chuyện này rất đơn giản mà.”

 

Diệp Linh: “Đơn giản chỗ nào?”

 

Lê Hương: “Ngoại trừ mấy anh em cùng với người thân của Mạc Tuân, hiện tại không có ai biết anh ấy chính là chủ nhân của U Lan Uyễn.”

 

Diệp Linh: “Cho nên?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play