Chương 1175:

 

Thứ hai, Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc nhất định sẽ có một trận chiến, hơn nữa còn là huyết chiến sống còn.

 

Thượng Quan Húc nhớ lại vị Vân Du cao tăng năm đó, cao tăng kia từng nói, sao Đế Vương và sao Đề Nữ đồng thời xuất thế, tương lai thiên hạ sẽ nghênh đón song vương thời đại.

 

Nếu như Lan Lâu Cổ Quốc vương là Lê Hương, vậy Hoa Tây Châu thì sao?

 

Vương Lực nhìn Thượng Quan Húc: “Cửu Lăng vương, kỳ thực cậu là người có thực lực nhất để tranh hoàng quyền, nhưng vì sao cậu luôn ở trung lập?”

 

Tâm tình Thượng Quan Húc không chút biến động: “Bởi vì, tôi vẫn luôn chờ đợi.”

 

“Chờ người nào?”

 

“Tôi đang đợi người có máu Xích Tử chân chính, cũng chính là quân vương chân chính của Hoa Tây Châu chúng ta”

 

Vương Lực hài lòng gật đầu, ông quả nhiên không có nhìn làm, mấy năm nay Thượng Quan Húc quyền khuynh khắp nơi, nhưng anh ta không có tâm tranh đoạt hoàng quyền, anh ta chỉ là đang đợi người có máu Xích Tử chân chính, người có máu Xích Tử chân chính này sẽ là chủ Hoa Tây Châu, cũng là chủ của anh ta.

 

“Mấy năm nay tôi vẫn luôn âm thầm dò hỏi bé gái đồng thời ra đời với phụ vương tôi, bé gái kia là em gái của phụ vương, nhưng rất đáng tiếc, tất cả manh mối năm đó đều đã bị đứt đoạn, đến nay tôi chưa tra được bất kỳ tung tích nào.”

 

Nói rồi Thượng Quan Húc nhìn bàn cờ vừa rồi anh ta chơi với Lê Hương, Lê Hương từng bước thận trọng, đã tạo thành tư thế bao vây anh ta bốn phía, ván cờ này, anh ta đã thua.

 

“Vương thủ lĩnh, nếu như tôi không đoán sai, mấy trang giấy bị thiếu sót của quyển sách bị phong kín kia chắc là chiến tranh không giải được giữa Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc. Giữa hai đất nước này, tất phải có một trận đánh liều chết, mà vị Lan Lâu công chúa nhất định không phải vật phàm, nếu như không tìm được quân vương sở hữu máu Xích Tử chân chính, Hoa Tây Châu chúng ta sẽ rất nguy hiểm.”

 

Vương Lực suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Đoạn thời gian trước tôi biết một người, người này chính là nha hoàn năm đó đưa bé gái kia đi.”

 

“Cái gì? Nha hoàn kia bây giờ đang ở đâu?” Thượng Quan Húc hỏi.

 

“Cuộc sống của nha hoàn kia tuyệt không như ý, nghe nói bà ta đến Đế Đô, để tiểu thư ra sân khấu ở một quầy rượu, sau lại kè cặp một người giàu có, trở thành tình nhân của người giàu kia, nhưng người giàu đó vốn có người vở rất có có thủ đoạn, trực tiếp phong sát nha hoàn kia. Nha hoàn kia bệnh nặng triền thân, may mà nha hoàn kia sinh ra một đứa con gái cho tên người giàu kia, con gái của bà ta vô cùng hiều thuận hiểu chuyện, vẫn luôn phụng dưỡng chăm sóc nha hoàn kia.”

 

Thượng Quan Húc nhanh chóng đứng dậy: “Cô con gái kia bây giờ đang ở nơi nào, nếu như không đoán sai, cô con gái kia căn bản cũng không phải là con gái của tên nhà giàu kia, mà là bé gái năm đó! Là trưởng công chúa điện hạ của Hoa Tây Châu chúng ta!”

 

“Nghe nói cô con gái kia đã về Đề Đô, vì kiếm tiền chăm sóc cho nha hoàn kia, cô con gái đó đã trở thành cái bóng và bình máu di động của thiên kim đại tiểu thư – con gái của bà vợ cả, sau đó bị một người đàn ông quyền thế ngập trời ở Đế Đô nhìn trúng, nhưng đoạn nhân duyên này cũng không kéo dài quá lâu, cô con gái kia cuối cùng từ trên vực cao nhảy vào đại dương, từ đó biến mắt vô ảnh vô tung.”

 

Đề Đô.

 

Thượng Quan Húc thầm nhắc lại cái danh này, thì ra bé gái năm đó lưu lạc đến Đề Đô, ở nơi đó đã có một câu chuyện.

 

“Vương thủ lĩnh, cô con gái kia đã chết rồi sao?”

 

Vương Lực lắc đầu: “Cái này tôi cũng không biết, chỉ là, nha hoàn kia bây giờ đang ở trong tay tôi, bà ta đã bệnh nguy kịch, sống không quá vài ngày. Nếu như cô con gái kia còn sống, cô ấy nhất định sẽ trở về gặp nha hoàn này một lần cuối, chúng ta chỉ cần cắm cọc mà chờ thôi!”

 

Thượng Quan Húc vỗ lên bàn: “Được!”

 

Lê Hương xong xuôi chuyện của Vương Lực, hiện tại sẽ lên đường đi tìm… mẹ của cô và dì Anh Lạc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play