Chương 1103:
Mạc Tuân vừa ra sân đã hắp dẫn ánh mắt mọi người.
Đám phụ huynh đã sớm nghe nói cháu ruột Mạc gia Mạc Thần Dịch cũng đến đây học, bố Mạc Thần Dịch lại là đệ nhất tài phiệt, toàn bộ vùng đất bên này đều là sản nghiệp dưới danh Mạc gia, ngay cả những tòa lầu cao nhất trong vườn trẻ này đều là Mạc Tuân quyên tặng, hiện tại Mạc Tuân lộ diện, tắt cả mọi người đã chắn kinh.
Lê Hương ngẳắng đầu, cũng nhìn thấy Mạc Tuân, hôm nay Mạc Tuân một thân tây trang hợp thể màu đen, người đàn ông trời sinh đã là móc treo quần áo, anh tuần cao ngất, anh nhắc đôi chân dài, bước chân sắc bén vững vàng đi tới, đoàn người tự động nhường ra một con đường, khí tràng nội liễm lại mạnh mẽ như đế vương nghênh giá kia khiến người ta không nhịn được nghĩ muốn quỳ lạy.
Tiểu Dịch Dịch thấy bố mình đến nhanh chóng kêu một tiếng: “Bó.”
Mạc Tuân đứng trước mặt Lê Hương, ánh mắt sắc bén như có như không nhìn mấy người bố Lê Hương đến gần vài lần, mấy người bố kia đã cảm thấy phía sau lưng rét run, bọn họ cũng không biết địch ý không rõ kia của Mạc Tuân là từ nơi nào tới, ánh mắt này của Mạc Tuân rất giống như tình địch gặp mặt, đặc biệt đỏ?
Mấy người bố nhanh chóng lui sang một bên, tránh lưỡi dao sắc nhọn ấy đi.
Thấy bọn họ biến mắt ở trước mắt, Mạc Tuân lúc này mới thu hồi ánh mắt, anh khẽ nâng chiếc hàm kiên nghị lên, bộ dáng kia có chút ngạo kiều. Hừ, muốn đoạt phụ nữ với tôi, còn non lắm?
Lê Hương nhìn vị Phật trước mắt này, hiện tại ánh mắt của mọi người đều tụ tập qua đây, cô không muốn đẻ mọi người nhìn ra cái gì, cho nên cô đưa bàn tay nhỏ của Tiểu Dịch Dịch tới: “Mạc tổng, Dịch Dịch hôm nay ở trong nhà trẻ rất ngoan đó, anh có thể mang về nhà rồi.”
Mạc Tuân nhìn nụ cười giả kia của cô, cô cười qua loa có lệ với anh, nhưng ban nãy cô cười với máy tên kia ngọt ngào rực rỡ không gì sánh được, đãi ngộ này quá chênh lệch?
Mạc Tuân dắt tay Tiểu Dịch Dịch, cũng không nói gì, xoay người rời đi, lưu cho Lê Hương một thân ảnh xa cách lại tôn quý.
Lê Hương tận lực lơ đi tên đàn ông âm tình bất định này, cô nhìn Tiểu Dịch Dịch: “Dịch Dịch, bye bye con nha.”
Tiểu Dịch Dịch lưu luyến nhìn Lê Hương.
Hai bố con đi tới bên chiếc Rolls-Royce Phantom, Mạc Tuân kéo ra cửa sau xe, để Tiểu Dịch Dịch bò lên trên xe xong, sau đó anh nghiêng người một cái, đôi mắt thâm thúy rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc của Lê Hương, trầm giọng gọi: “Lê Hương!”
Mạc Tuân đột nhiên mở miệng, giọng nói trầm thấp từ tính kia nhanh chóng truyền tới màng tai tắt cả mọi người, ai nây cũng quay ngoắt sang nhìn về Lê Hương.
Trời ạ.
Mạc tổng dĩ nhiên trước mặt mọi người gọi cả tên họ Lê Hương, bọn họ đây là quan hệ gì thế? Trong đôi mắt mọi người dấy lên tắm lòng hóng chuyện hừng hực, bọn họ dường như phát hiện tin tức lớn mang tính phát nổ rồi, ăn một quả dưa lớn?
Lê Hương đột nhiên cứng đò, cô thật không ngờ Mạc Tuân sẽ trước mặt nhiều người gọi cô như vậy, anh làm cái gì thế? “Cô giáo Lê, Mạc tổng đang gọi cô.” Lúc này Cô giáo Trần nhỏ giọng nhắc nhở.
Lê Hương cảm thấy vô số ánh mắt đang quan sát cô và Mạc Tuân, cô nhanh chóng chạy tới trước mặt Mạc Tuân: “Mạc tổng, anh gọi tôi? Có phải tôi làm việc có chỗ gì sơ sót không, anh cứ nói ra, tôi nhất định sẽ sửa.”
Mạc Tuân nhìn dáng vẻ cô kiệt lực che giấu, cười lạnh, anh không có kiên nhẫn mở miệng nói: “Lên xe.”
Lên xe? Anh lại bảo cô lên xe? Toàn trường hít vào ngụm khí lạnh.
Con ngươi Lê Hương cũng co rụt lại, cô nghỉ ngờ, không phải anh nói quan hệ hai người bọn họ không thể công khai sao? Nhưng bây giờ anh để cho cô lên xe của anh, anh là ngại quan hệ của hai người ra ánh sáng không đủ nhanh sao? Anh đến tột cùng suy nghĩ cái gì? “Lê Hương, rốt cuộc cô có lên xe hay không? Hiện tại không lên xe, về sau đừng lên nữa, cũng không cho gặp Mạc Thần Dịch nữa.” Mạc Tuân trầm giọng không vui uy hiếp nói.