Chương 1096:

 

Lê Hương bị ép ngửa đầu đối diện với anh, cô nhìn thấy tối tăm và lửa giận trong tròng mắt anh, khiến người hoảng sợ: “Mạc tổng, anh hiểu lầm rồi, không phải anh nói giữa chúng ta là quan hệ không thể công khai sao, tôi sợ.

 

thím Triệu và Dịch Dịch sẽ biết quan hệ của chúng ta.”

 

Mạc Tuân trên cao nhìn xuống lạnh mắt nhìn cô, sau đó nhướng mày kiếm anh khí: “Dịch Dịch đương nhiên sẽ không biết quan hệ giữa chúng ta, còn về thím Triệu… Cô cảm thấy qua đêm nay thím Triệu còn có thể không biết à?”

 

Anh nói chuyện sắp xảy ra giữa hai người quá mức, khuôn mặt Lê Hương đỏ trắng đan xen, qua đêm nay cho dù bọn họ không nói, thím Triệu cũng sẽ quét dọn drap giường, là một người từng trải, nhất định sẽ biết.

 

Lê Hương cuộn tròn ngón tay, không biết thím Triệu thấy một giáo viên như cô leo lên giường của ông chủ của mình sẽ tháy cô thế nào.

 

“Cô đang suy nghĩ cái gì? Yên tâm, thím Triệu rất có mắt, cũng rất đúng mực, hiện tại tôi chưa kết hôn, bên người nhất định sẽ có phụ nữ, chuyện mang phụ nữ về nhà qua đêm rất bình thường, hiểu chưa?”

 

Đôi mắt trong vắt của Lê Hương nhìn anh: “Ừm.

 

Mạc Tuân nhìn khuôn mặt nhỏ như hoa như ngọc. Ấy, dưới lòng bàn tay là làn da trắng mịn như sữa bò, trong tròng mắt anh nhuốm men say buông thả củng tà mị, dứt khoát cúi đầu, anh hôn lên môi cô.

 

Lúc anh hôn Lê Hương liền ngửi được mùi rượu trên người anh, anh thực sự uống rượu, hơn nữa hẳn là uống rất nhiều.

 

Thân thể mềm mại của Lê Hương cứng đờ, bị động mặc anh hôn, bây giờ cô rất lo lắng, sợ thím Triệu và Dịch Dịch đột nhiên đi xuống.

 

Thế nhưng cô lại không dám từ chối, sợ chọc giận anh, anh lại mang Dịch Dịch đi.

 

Lê Hương chau hàng mày thanh tú, thừa nhận nụ hôn của anh, lần này anh không thô bạo gặm cắn cô, nhưng vẫn như cũ không dịu dàng, như mưa rền gió dữ gột rửa khoang miệng cô, giày xéo cánh môi mềm mại.

 

“Mạc Tuân, được rồi… Dịch Dịch và thím Triệu sắp xuống đó…” Bàn tay nhỏ bé Lê Hương chống lên lồng ngực to lớn của anh, bắt đầu khẽ giãy giụa.

 

Mạc Tuân cảm thấy âm thanh của cô mềm nhũn, có chút nửa chống cự, nửa nghênh đón, ba năm nay anh dựa theo bộ dáng của cô đi tìm phụ nữ, giọng của đám phụ nữ: kia đều mềm mại, nhưng vẫn khó nghe, kiểu cố ý ỏn ẻn làm anh chán ghét.

 

Chỉ có cô, từ trong xương tràn ra mềm mại như nước, nhu mì lại thơm ngát, khiến anh cảm thấy hoạt sắc sinh hương.

 

Mạc Tuân ôm cô hôn, bàn tay to rơi trên eo nhỏ của cô, lục lọi trên dưới, sau đó nhíu mày khàn giọng hỏi: “Có phải cố ý hay không?”

 

“Cái gì?”

 

“Mặc đồ gì thế này, tay không duỗi vào được…”

 

Con ngươi Lê Hương co rụt lại, không nghĩ tới anh ở trong phòng khách nhà mình cứ muốn làm gì thì làm như vậy, hơn nữa lần trước ở hội sở Đề Hoàng không phải anh chê cô bẩn, không muốn hôn cô ư? Vậy bây giờ người đàn ông ôm cô hôn là ai? Lúc này trên lầu truyền tới tiếng bước chân, còn có giọng thím Triệu: “Tiểu thiếu gia, nhiệt kế ở chỗ này, đi, chúng ta xuống lầu thôi!”

 

Thím Triệu mang theo Tiểu Dịch Dịch xuống lầu.

 

Toàn bộ dây thần kinh Lê Hương căng thẳng, lúc này cô dùng sức thôi đẩy anh: “Mạc Tuân, con trai tới…”

 

Hai chữ “con trai” này bật ra một một cách tự nhiên lại vô cùng thân thiết, ánh mắt Mạc Tuân trầm xuống, cánh tay có lực như sắt giam cô vào lòng mình, vẫn như cũ hôn cô.

 

“Tiểu thiếu gia, có phải con thích cô giáo Lê không, cô giáo Lê đêm nay ở lại với con, con chắc rất vui nhỉ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play