[Tha thứ cho Bùi Niệm như vậy, hắn cảm thấy không cam lòng, nhưng chia tay hắn lại luyến tiếc. Hắn đối với người nằm trong ngực này không biết nên làm thế nào.]

- ---------------------------

Edit: Giản Mân



Nghe được lời nói của Triệu Tử Hiên, Bùi niệm khiếp sợ ngẩng đầu. Chẳng lẽ những chuyện họ trải qua sau khi ở bên nhau, chỉ là một trò chơi đối với Triệu Tử Hiên thôi sao?!

Bởi vì đưa lưng về Bùi Niệm, Triệu Tử Hiên không nhìn thấy bi thương chợt lóe lên trong mắt Bùi Niệm, nhưng Triệu Hạo Hiên ở phía đối diện lại vừa vặn nhìn thấy.

Xem biểu hiện của hai người này, Triệu Hạo Hiên liền biết bọn họ đang cãi nhau, bằng không Triệu Tử Hiên tuyệt đối không lãnh đạm với Bùi Niệm như vậy. Mà Bùi Niệm rõ ràng có tình cảm với Triệu Tử Hiên, chỉ là không biết hai người này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nháo thành hiện tại.

Trong một tháng qua, Triệu Tử Hiên không đi gặp Bùi niệm, thậm chí còn không nhắc đến, không biết thế nào lần này lại đột nhiên mang người về.

Triệu Hạo Hiên rất là minh bạch, Triệu Tử Hiên tuy rằng IQ cao, nhưng EQ thì tuyệt đối là số âm. Nếu không vì sao trước kia coi trọng Bùi niệm, ngay cả quá trình theo đuổi cũng không có, trực tiếp dùng kế đem người cột bên mình.

"Thân thể của ngươi vẫn chưa tốt, ta trước mang ngươi đi nghỉ ngơi."

Nghĩ đến Bùi Niệm còn đang bệnh, Triệu Tử Hiên cũng không muốn nói thêm, trực tiếp mang người lên lầu.

"Thiến Thiến, đến phòng ta ngồi đi?!"

Người cũng đã lên trên lầu, Triệu Vũ Đồng cũng biết hôm nay không hỏi được cái gì, nàng cũng không có can đảm đi tìm Triệu Tử Hiên hỏi thăm tình huống. Vẫn là chờ Triệu Tử Hiên không có mặt, lại đi tìm cái nam sủng kia đi.

"Ừm."

Nhìn Triệu Tử Hiên cùng Bùi Niệm đi lên lầu, Phương Thiến có điểm thương tâm, từ năm nàng 18 tuổi gặp Triệu Tử Hiên lần đâu tiên, liền đối với hắn nhất kiến chung tình, thế nhưng không nghĩ đến nàng nỗ lực 6 năm trời lại bị tiện nam nhân không biết từ nơi nào chui ra đoạt trước.

"Vũ Đồng, ngươi nói anh Triệu cùng người kia rốt cuộc là chuyện như thế nào a?!" Vào phòng Triệu Vũ Đồng, Phương Thiến liền gấp không chờ được mà hỏi.

"Nam sủng của anh trai ta, da mặt hắn cũng đủ dày, hơn một năm trước ta đã đi gặp hắn một lần, không nghĩ tới hắn vẫn không rời khỏi anh trai, ngược lại còn quấn lấy anh ấy khiến anh đem hắn đến Triệu trạch!!"

Triệu Vũ Đồng vô cùng tức giận, anh nàng ưu tú như vậy, cái loại người vô dụng như Bùi Niệm sao có thể xứng đôi với hắn, cho tới bây giờ Triệu Vũ Đồng vẫn luôn cảm thấy Phương Thiến mới là người xứng đáng được đứng bên cạnh Triệu Tử Hiên nhất.

"Thiến Thiến ngươi yên tâm, anh của ta chỉ là nhất thời bị mê hoặc mà thôi, chờ hắn chán ghét cái người đáng ghét kia, nhất định sẽ chú ý đến ngươi." Nhìn Phương Thiến có chút khổ sở, Triệu Cũ Đồng vội vàng an ủi.

Bị Triệu Tử Hiên mang đến phòng ngủ, Bùi Niệm không có cảm giác muốn ngủ. Một đường từ thành phố Y trở về cậu đã ngủ suốt, hiện tại sao có thể ngủ tiếp được nữa.

"Ta không muốn ngủ, cũng không muốn ở lại nơi này, Triệu Tử Hiên ngươi muốn ta lưu lại D thị cũng được, nhưng phải để ta tiếp tục ở biệt thự kia, ta không muốn ở Triệu trạch."

Không khí nơi này quá mức áp lực, có quá nhiều người khinh thường cậu, ở lại nơi này, cậu thực sự sẽ phát điên mất.

"Ngươi không có quyền lợi lựa chọn, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn ở lơi nơi này đi." Triệu Tử Hiên lạnh lùng nói.

Sự thờ ơ của Bùi Niệm khơi dậy hận ý trong lòng Triệu Tử Hiên, cho nên hắn hiện tại căn bản không thể chịu đựng việc Bùi Niệm làm trái ý hắn.

"Ngươi định giam lỏng ta ở nơi này sao?!" Bùi Niệm không tin được mà nhìn Triệu Tử Hiên, trong khoảng thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể khiến Triệu Tử Hiên thay đổi nhiều như vậy.

"Sao có thể chứ?! Chờ thân thể ngươi tốt hơn, ta sẽ mang ngươi vào nội thành chơi." Hắn vẫn phải quan sát xem Bùi Niệm có dị năng không gian hay không.

"Ta muốn ở một mình."

"Vậy ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, ta đi ra ngoài trước."

Nhìn Triệu Tử Hiên xoay người rời đi, Bùi Niệm không khỏi có chút cảm thấy khổ sở. Kiếp trước, sau khi Triệu Tử Hiên bị bắt vào viện nghiên cứu cậu mới phát hiện tình cảm của mình, nhưng sau khi trọng sinh lại càng ngày càng cảm thấy Triệu Tử Hiên căn bản không yêu cậu, khác hoàn toàn với Triệu Tử Hiên đời trước. Có lẽ là do khoảng thời gian ba năm kia đi.

"Bùi thiếu, nên dùng cơm trưa."

Đang phát ngốc, ngoài cười truyền đến tiếng nói. Bùi Niệm mở cửa ra, liền thấy Triệu quản gia cung kính đứng trước cửa.

Người này Bùi Niệm gặp qua không ít lần, cả ngày đều là gương mặt không nhìn ra cảm xúc, đối với Triệu Tử Hiên rất trung thành và tận tâm.

"Cảm ơn." Người này có thể nói là một trong những người đi theo Triệu Tử Hiên đối với cậu không có ác ý, đương nhiên cũng nhìn không ra có thiện cảm hay không.

Đi theo Triệu quản gia xuống lầu, Bùi Niệm liền thấy được những người mới gặp buổi sáng.

Nhìn ánh mắt tràn ngập ác ý của Triệu Vũ Đồng, Bùi Niệm cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Lúc trước Triệu Vũ Đồng tìm tới cửa nhục nhã cậu một phen, cậu thực sự nghĩ rời khỏi Triệu Tử Hiên, cũng thực sự trốn đi, chỉ là không đến hai ngày liền bị bắt lại, bởi vì thế cậu còn bị Triệu tử Hiên cấm túc nửa tháng.

Nhìn vị trí bên tay phải Triệu Tử Hiên còn trống, cùng vị trí cuối bàn, Bùi Niệm trực tiếp hướng vị trí cuối bàn mà đi tới.

"Lại đây." Triệu Tử Hiên cố gắng nén giận, quá khứ mặc kệ có chuyện gì hắn đều bình tĩnh đối mặt, nhưng sau khi ở bên Bùi Niệm lại trở nên buồn vui thất thường, hoàn toàn không bình tĩnh nổi.

Thấy Triệu Tử Hiên tựa hồ có chút tức giận, Bùi Niệm cũng không muốn chọc giận hắn, chỉ có thể ngoan ngoãn đi qua ngồi bên cạnh Triệu Tử Hiên.

"Triệu Khoan, dọn đồ ăn lên."

"Vâng, Đại thiếu."

"Có người thật là bản lĩnh, khiến nhiều người chờ như vậy." Ngữ khí Triệu Vũ Đồng thập phần không tốt, đại ca quá mức để ý cái nam sủng này.

"Câm miệng."

Lúc trước không có chỉ trích Triệu Vũ Đồng, hắn có chút hối hận. Mặc kệ Bùi Niệm có yêu hắn hay không, Bùi Niệm là người của hắn, người khác không có quyền nói.

"Dạ, anh cả." Triệu Tử Hiên đã mở miệng, Triệu Vũ Đồng cũng không dám nói gì nữa, chọc giận Triệu Tử Hiên, nàng liền không sống tốt.

Thấy đồ ăn đã được mang lên, Bùi Niệm nhìn bát cháo trước mặt, lại nhìn đồ ăn của những người khác, khác biệt thật lớn a.

"Đây là anh cả cố ý phân phó phòng bếp làm cho ngươi, ngươi còn đang bệnh, ăn thức ăn lỏng sẽ tốt hơn." Thấy Bùi Niệm nghi hoặc, Triệu Tử Hiên lại không tính toán mở miệng, Triệu Hạo Hiên nhịn không được giải thích dùm.

Hai người kia hiện tại đều là bộ dáng biệt nữu, Triệu Hạo Hiên có chút không thích ứng nổi. Trước kia Triệu Tử Hiên cả ngày trừ bỏ làm việc chính là quản lý gia tộc, giống như một người máy, sau khi cùng Bùi Niệm ở bên nhau, mới có hình dáng con người, Triệu Hạo Hiên thực hy vọng Bùi Niệm có thể luôn ở bên Triệu Tử Hiên.

Nhìn qua Triệu Tử Hiên, Bùi Niệm liền cúi đầu yên lặng ăn. Trước kia cũng giống bây giờ, Triệu Tử Hiên luôn chăm sóc cậu cẩn thận tỉ mỉ, bằng không cậu cũng sẽ không đối với Triệu Tử Hiên động tâm.

"Ta ăn no, các ngươi từ từ ăn." Đem bát cháo kia ăn xong, Bùi Niệm liền đứng dậy lên lâu.

Vốn dĩ cậu không có cảm giác thèm ăn, không khí dùng cơm còn nặng nề như vậy, Bùi Niệm nào có thể nuôi trôi cái gì, bát cháo kia nếu không phải Triệu Tử Hiên cố ý phân phó người chuẩn bị, cậu căn bản không muốn ăn.

Ánh mắt xem thường của Triệu Vũ Đồng, ánh mắt đánh giá của Phương Thiến cùng Triệu Hạo Hiên, tất cả đều khiến cậu cực kỳ không thoải mái. Không nghĩ tới đã trọng sinh rồi, nhưng vẫn không thể cử xử bình tĩnh khi gặp những người này, nghĩ một hồi, Bùi Niệm không khỏi cười khổ.

Vốn là sau nửa năm nữa mới gặp, hiện tại đã gặp không nói, còn phải ở chung một chỗ, nửa năm này không biết sẽ náo nhiệt như thế nào đây.

Lên lầu, Bùi Niệm liền muốn đi tắm. Buổi sáng Triệu Tử Hiên trực tiếp ôm cậu xuống dưới, quần áo còn chưa kịp thu thập, hiện tại cũng chỉ có thể nhìn xem trong tủ có y phục nào cậu mặc được hay không.

Mở tủ ra, một nửa tủ là tây trang, xem ra đây là phòng Triệu Tử Hiên. Sau khi ở bên Triệu Tử Hiên, chỉ cần Triệu Tử Hiên lưu lại qua đêm, Triệu Tử Hiên nhất định phải ôm cậu ngủ.

Nửa bên còn lại là y phục thường ngày, Bùi Niệm không khỏi suy nghĩ, Triệu tử Hiên đến tột cùng là chuẩn bị từ khi nào?! Không phải chưa từng nghĩ đến việc đưa cậu đến Triệu trạch sao?! Vì cái gì lại chuẩn bị nhiều quần áo cậu thích như vậy?!

Bỏ qua một đống câu hỏi trong đầu, tùy tiện chọn một bộ quần áo, Bùi Niệm liền vào phòng tắm.

Đẩy cửa đi vào, thấy Bùi niệm không ở trong phòng, Triệu Tử Hiên lập tức đi đến phòng tắm. nhìn người đang ngâm mình trong bồn tắm, Triệu Tử Hiên nhịn không được muốn tắm một cái. Thân thể bị ai kia biến thành da bọc xương, nhưng đáng chết lại hấp dẫn hắn vô cùng.

Thời điểm này đời trước, hai người làm không ít chuyện thân mật, nhưng hắn lại không có hoàn toàn chiến hữu Bùi Niệm. Bởi vì lúc ấy hắn có thể cảm nhận được Bùi Niệm kháng cự, hắn không muốn chuyện thân mật nhất lại là hắn cưỡng ép Bùi Niệm. Nên vẫn luôn không làm đến bước cuối cùng.

Đưa mắt nhìn Triệu Tử Hiên vừa mới tiến vào liền cởi quần áo, Bùi Niệm không nói gì, chỉ nhắm mắt lại.

Cậu đã sớm không phải Bùi Niệm 22 tuổi kia, sau khi cùng Triệu Tử Hiên trải qua lần đầu tiên, hai người không biết đã bao nhiêu lần ăn thịt, tắm uyên ương có là gì?!

Bước vào bồn tắm, đem người ôm vào trong ngực, Triệu Tử Hiên liền không khỏi cảm thán Bùi Niệm một tháng này gầy đi không ít.

Vốn dĩ Bùi Niệm đã gầy, Triệu Tử Hiên vẫn luôn tìm mọi cách đem người nuôi béo, chẳng qua kiếp trước hắn phấn đấu 6 năm, cũng chỉ khiến Bùi Niệm có thêm một chút thịt mà thôi.

Nghĩ đến người này vốn đã khó béo lên, hiện tại gầy đi nhiều như vậy, Triệu Tử Hiên không khỏi ẩn ẩn đau lòng. Phát giác được chính mình đau lòng, Triệu Tử Hiên cười khổ một tiếng, cho dù bị phản bội, vẫn không buông tay được người này sao?!

Tha thứ cho Bùi Niệm như vậy, hắn cảm thấy không cam lòng, nhưng chia tay hắn lại luyến tiếc. Hắn đối với người nằm trong ngực này không biết nên làm thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play