Tân Ngải cắn môi, mắt nhắm không dám mở ra, người đàn ông đè ở trên người cô như thể muốn đâm cô tan thành từng mảnh, cô cảm giác bản thân sắp không thể hô hấp, trong cổ họng tràn ra một chuỗi âm thanh rên rỉ, âm thanh này làm cho bóng đêm càng thêm kiều diễm mị hoặc.

Đến bây giờ Tân Ngải cũng không dám tin rằng một người đàn ông thoạt nhìn bề ngoài như ánh trăng sáng trên trời, toàn thân toát ra khí chất tự phụ cấm dục mà khi ở trên giường lại hoàn toàn thay đổi thành một con người khác, không, quả thực không phải là cùng một người, rõ ràng đây là một con sói đói.

Cô không dám mở mắt ra, không dám phát ra âm thanh quá lớn, bởi vì Giản Trạch Xuyên chán ghét, không thích loại phụ nữ không từ thủ đoạn để bò lên trên giường như thế này.

Cho nên anh không muốn nghe thấy âm thanh của cô, càng không muốn nhìn vào mắt của cô.

Nhưng càng như vậy, thân thể lại càng cảm giác rõ ràng, anh vô cùng điên cuồng làm cô căn bản không chịu nổi.

Đột nhiên, cổ cô bị anh dùng sức bóp chặt, như thể muốn vặn gãy cổ cô vậy.

Tân Ngải đưa tay ra đỡ lấy tay Giản Trạch Xuyên, gồng mình nỗ lực hô hấp muốn cố gắng sống sót.

Giọng nói của Giản Trạch Xuyên không có một chút hơi ấm vang lên trên đỉnh đầu cô: “Cô hao tâm tổn trí để bò lên trên giường của tôi còn không phải là muốn để tôi chạm vào cô sao, tôi thành toàn cho cô, bây giờ cô lại bày ra vẻ mặt thống khổ giả bộ bản thân là trinh tiết liệt nữ để cho ai xem?”

Vừa nói động tác phía dưới lại càng thêm hung hãn, Tân Ngải cố gắng muốn lắc đầu, chỉ là hít thở không thông lại càng ngày càng cường liệt.

Ngay lúc mà Tân Ngải cho rằng mình sẽ chết ở trên giường thì rốt cuộc Giản Trạch Xuyên cũng chịu dừng lại, cổ tay cũng buông lỏng ra, bão táp cuối cùng cũng ngừng lại.

Tân Ngải che cổ lại, nhắm mắt ho khan, từng ngụm từng ngụm hô hấp tràn ngập hơi thở không khí.

Cô nghe thấy phía đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười lạnh, ngay sau đó sức nặng trên người cô cũng nhẹ đi, trong lòng Tân Ngải cũng nhẹ nhõm theo, hành động này của anh có nghĩa là chuyện đêm nay đã kết thúc.

Giản Trạch Xuyên đi vào phòng tắm, anh không đóng cửa, tiếng nước ào ào vang lên, đại khái anh không muốn ở trên giường cùng cô thêm một giây một phút nào hết, cảm thấy không thể chịu đựng được khí vị trên người cô.

...

Sau khi phòng tắm dừng tiếng nước chảy, Giản Trạch Xuyên đi ra ngoài, Tân Ngải nghe được âm thanh anh mặc quần áo.

Ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, chậm rãi cài lại từng cúc áo, ánh đèn chiếu rọi phảng phất như bạch ngọc có thể xuyên thấu qua.

Cuối cùng cũng cài xong cúc áo, vừa mặc xong quần áo Giản Trạch Xuyên lại biến thành một con người thanh nhã tự phụ, cả người toát ra hơi thở cấm dục, trên gương mặt tinh xảo mang theo một nụ cười lạnh nhạt như có như không, hai tròng mắt đen nhánh, nhìn như hắc động cắn nuốt hết thảy.

Anh lạnh lùng nhìn người phụ nữ trên giường, sợi tóc hỗn độn ở trên gối đầu, nửa khuôn mặt chôn ở trong gối, cô vẫn không nhúc nhích tựa hồ như ngủ rồi.

Toàn thân không mặc gì để lộ ra dấu vết hoan ái trải rộng, đủ có thể thấy cuộc mây mưa vừa rồi có bao nhiêu điên cuồng.

Ga giường che khuất eo bụng nhưng lại so với không che càng mê người hơn, ngọc thể ngang dọc hết sức dụ hoặc.

Giản Trạch Xuyên cởi một cái cúc áo trên cùng mà anh mới vừa cài xong khi nãy, trong mắt hiện lên tia lạnh lẽo nguy hiểm.

Anh gắt gao nhìn chằm chằm Tân Ngải, phảng phất như đang nhìn kẻ thù suốt đời.

Thân thể Tân Ngải căng chặt, cô có thể cảm giác được Giản Trạch Xuyên đang nhìn mình, ánh mắt của anh mang đến cảm giác rét lạnh thấu xương.

Thật lâu sau rốt cuộc tiếng đóng cửa mới vang lên, Giản Trạch Xuyên rời đi, thân thể đang căng chặt của Tân Ngải cuối cùng cũng có thể thả lỏng, lúc này cô mới chậm rãi mở mắt ra.

Thân thể đau đớn, nội tâm dày vò, xé rách cơ thể như muốn xé cô thành hai nửa.

Trên bàn có một tờ chi phiếu 50 vạn, đây chính là tiền qua đêm một lần của cô.

Là cô xé nát tôn nghiêm, chà đạp dưới lòng bàn chân, bất cứ giá nào hết thảy đổi lấy, nhưng thứ mà cô muốn không phải thứ này.

Tân Ngải bò dậy, chân vừa chạm xuống đất liền bủn rủn quỳ xuống mặt đất, giữa hai chân của cô đau đến rơi lệ, cô cắn răng đứng lên, lấy thuốc tránh thai từ trong ngăn kéo ra, moi ra một viên, không dùng đến nước trực tiếp nhét vào trong miệng, mùi vị chua xót lan tràn trong miệng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play