Tên Hán Việt: Trọng sinh thành tiên tôn đích chưởng trung thu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Tu chân, Trọng sinh, Chủ thụ, 1v1, Biến thành động vật, Manh sủng. Tình trạng bản gốc: Còn tiếp Tình trạng edit: Lết dần... Editor: Gà
Văn án
Đệ nhất mỹ nhân trong giới tu tiên Phù Ngọc Thu đáng tiếc chỉ có vẻ bề ngoài, mắt không được tốt, tâm cũng quá thiện lương, thế nên cả tin người xấu, bị một tên nam nhân cặn bã bề ngoài thuần khiết hại mình thê thảm, hồn phi phách tán.
Không ngờ trời cao thương xót, Phù Ngọc Thu trọng sinh, có điều lại ở trong hình dạng một con bạch tước, chủ nhân là Tiên Tôn.
Hằng ngày, bạch tước ở trong lồng vàng, cần thiết phải dùng giọng hót của mình để làm hài lòng vô thượng Tiên Tôn tâm tình khó lường, lại cực kì thích lông mao kia.
Phù Ngọc Thu thề sống thề chết bảo vệ tôn nghiêm của mình, không chịu kêu chiếp chiếp.
Mãi về sau y mới đột nhiên phát hiện ra, tra nam cặn bã hại y chết thảm thế mà cung kính gọi Tiên Tôn là "Phụ tôn", quỳ lạy đại lễ thỉnh an mà lúc nào cũng nơm nớp lo sợ.
Phù Ngọc Thu: "........"
Đây không phải là trùng hợp, đúng không?
Phù Ngọc Thu vốn luôn không hé nửa lời, bị coi như con chim câm bỗng từ lòng bàn tay Tiên Tôn nhảy dựng lên, tung tăng nhảy nhót: "Chiếp chiếp chiếp!!"
Tiên Tôn: "???"
***
Vô thượng Tiên Tôn mới có được một con bạch tước, được hắn nâng trong lòng bàn tay chơi đùa suốt ngày.
Một ngày nọ, khi con nuôi Thiếu Tôn được kỳ vọng kế thừa tôn vị của hắn cung kính thỉnh an, con bạch tước trong lòng bàn tay đột nhiên hóa thành hình người rơi vào trong ngực Tiên Tôn.
Phù Ngọc Thu trợn mắt há miệng cười hì hì với tiền nhiệm: "Con trai ngoan, gọi ta là cha".
Tiền nhiệm: "???"
Lông khống bệnh kiều điên phê công X chiếp chiếp chiếp đặc biệt sẽ chiếp · chim nhỏ chịu phẫn nộ thụ ·
Chú ý:
Tiền nhiệm và Tiên Tôn 【 công 】không có quan hệ huyết thống
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Phù Ngọc Thu, Phượng Hoàng ┃ vai phụ: Các loại chiếp chiếp khác┃ cái khác:
Tóm tắt: Chiếp chiếp chiếp chiếp chiếp
Lập ý: Dù thân thể ở trong lồng, nhưng chỉ cần nuôi hy vọng, rồi cũng có thể từ trong hiểm cảnh thoát ra, lần nữa sống lại