Cậu thanh niên này vậy mà lại là Âm Sai?

Chẳng trách tay cậu ta lại lạnh như vậy, quanh người còn có một tầng sương đen, hẳn đó là âm khí. Chỉ là… cậu ta nhìn ra thân phận của tôi không? Liệu có bắt tôi quay lại âm phủ không?

Tôi hơi lo sợ, vừa rồi còn muốn thoát khỏi Thi tiên sinh, hiện tại lại từ từ nhích lại gần về phía Thi tiên sinh. Hai người bọn họ giờ là đối địch, nếu có gì xảy ra thì Thi tiên sinh sẽ che chở cho tôi.

“Tôi tìm anh không phải là để lấy lại cờ chiêu hồn, thứ đó anh thích thì tôi cho anh, có điều hiện tại mong anh giúp giải quyết một phiền phức lớn của tôi.” Tiểu Âm Sai thấy tôi quay lại với Thi tiên sinh nên cũng không để ý tới tôi nữa mà quay sang nói với Thi tiên sinh: “Anh dám trộm cờ chiêu hồn, vậy hẳn anh cũng sẽ đi bắt quỷ, liệu anh có thể bắt một con quỷ giúp tôi không?”

Lời này của cậu ta khiến tôi không khỏi sửng sốt, một Âm Sai lại nhờ người khác bắt quỷ giúp sao, thật khôi hài?

Tự cậu ta không thể bắt được sao?

Thi tiên sinh nghe cậu ta nói xong cũng thấy mù mờ, hỏi cậu ta có ý tứ gì.

“Chuyện là thế này, nói ra thì hơi mất mặt, nhưng hai người đừng chê cười tôi…” Tiểu Âm Sai bắt đầu tuôn như máy hát.

Hóa ra Âm Sai bọn họ cũng dựa vào từng đơn mà làm việc, cũng không phải quỷ hồn nào cũng có thể bắt, cần phải cầm theo đơn câu hồn mới có thể phụng mệnh bắt người, giống như cảnh sát muốn phá án phải ghi hình lại, xem như để ghi lại quá trình thực hiện công việc.

Hai ngày trước cậu ta nhận một đơn, phụng mệnh đi bắt một nữ quỷ tên là La Thanh La quay về âm phủ, không ngờ đơn này lại là một chuyến rất khó khăn.

Quỷ khác nhìn thấy Âm Sai đều dễ bảo, chỉ cần giơ đơn câu hồn lên thì phần lớn đều thành thật đi theo Âm Sai về Âm Phủ gặp Phán Quan. Nhưng La Thanh La này không biết là chết không đúng giờ, hay trước khi chết có oan tình to lớn gì, sau khi chết vậy mà lại mở ra linh trí. Khi Tiểu Âm Sai đưa ra đơn câu hồn, La Thanh La không cùng Tiểu Âm Sai quay về Âm Phủ mà còn đẩy Tiểu Âm Sai một cái rồi chạy.

Nghe tới đây, Thi tiên sinh cười cười hỏi cậu ta: “Âm Sai bây giờ làm sao thế? Còn để quỷ mới sinh ra chạy mất?”

“Cười thì trả cờ chiêu hồn lại cho tôi.” Tiểu Âm Sai nhăn nhó, dỗi như trẻ con nói.



Thi tiên sinh xua xua tay, ý bảo cậu ta tiếp tục nói đi.

“Quỷ mở ra linh trí thì phải là quỷ cấp thứ 3, dựa theo cấp bậc của tôi thì chưa được phân công đi bắt loại quỷ này. Nhưng lão đại của chúng tôi nói nếu tôi đã nhận được đơn này thì phải tìm mọi cách bắt La Thanh La đi, bằng không sẽ giáng cấp tôi xuống. Với cấp bậc bây giờ của tôi, bị giáng cấp thì chỉ nước xuống canh cửa… Anh muốn được tôi ưu ái thì hãy giúp tôi việc này.”

“Một quỷ mới sinh ra, theo lý thuyết sẽ không thể có linh trí, cậu có manh mối gì không?” Tôi bị bệnh nghề nghiệp, lấy ra máy tính xách tay ghi chép lại chuyện này.

Tiểu Âm Sai liếc mắt nhìn tôi một cái, thấy Thi tiên sinh không có ý ngăn cản liền nói: “Thời gian cô ta chết tôi đã xem qua, không có vấn đề gì. Tuy rằng là tự sát nhưng thời gian chết không phải lúc có âm khí nặng, không đủ để khiến cô ta có linh trí. Hơn nữa cô ta rất hung dữ, không chỉ có linh trí mà còn dám đả thương người…”

“Đôi mắt cô ta có phải là màu đỏ không?” Tôi hỏi.

Dựa theo miêu tả của Tiểu Âm Sai, La Thanh La này quả thật rất có vấn đề, có được linh trí đã đành, vậy mà còn hung bạo, rất có khả năng cô ta đã cắn nuốt âm linh khác. Nếu như vậy, hung tính của cô ta sẽ tăng lên nhiều, chuyện đả thương người khác cũng không hiếm lạ.

“Không phải, đôi mắt cô ta biến thành màu đen, là loại màu đen không hề bình thường.” Tiểu Âm Sai nói.

Nghe cậu ta nói khiến người tôi run lên, Thi tiên sinh bên cạnh vốn đang cười nhạo cũng không khỏi ngồi thẳng thân mình, hỏi cậu ta: “Cậu chắc chắn La Thanh La là quỷ mới vừa mới chết?”

Người chết mới sinh ra quỷ, một quỷ mới sinh ra có linh trí đã là rất kỳ quái, vậy mà còn có tròng mắt tối đen.

Chỉ có âm linh có âm khí đặc biệt nhiều thì tròng mắt mới thuần màu đen, thông thường muốn có điều này phải tu luyện hơn mười năm, thậm chí cả trăm năm. Quỷ như vậy đã sớm không ở trong phạm vi truy nã của Âm Sai. Trừ phi cô ta quả thật là quỷ mới, còn thêm có người hiểu thuật pháp ở phía sau giúp cô ta tu luyện.

Nói trắng ra, rất có thể cô ta bị người khống chế.

Khi ghi chép lại chuyện này, tôi đột nhiên chú ý phần mềm có tự động gợi ý ra từ La Thanh La, điều này chứng tỏ trước kia tôi đã viết ra cái tên này.

Lòng tôi kích động, tìm cái tên La Thanh La trong số hồ sơ lưu trữ, kết quả đúng thật là tôi tìm được, là ở bên trong hồ sơ của Vương Đại Lâm. La Thanh La là vợ Vương Đại Lâm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play