Ngọc Yến Nhiên mĩm cười gật đầu: "Đương nhiên là được, ngươi không cần bỏ ra bất cứ thứ gì ngược lại ngươi chỉ cần chuyên tâm tu luyện, mỗi tháng học viện điều sẽ trợ cấp cho ngươi một trăm đồng vàng ( đồng vàng = trăm mai đồng bạc = ngàn mai đồng tệ)hơn nữa nếu ngươi mà không tiến về Nam Thiên Học Viện đây thật sự là một mất mát to lớn của ngươi."
Học phí đó là thứ gì. Nam Thiên Học Viện chỉ cần thiên tài mà không phải là mấy đồng tiền lẻ, tuy rằng Cao Cấp thiên phú không phải rất hiếm nhưng cũng là danh xưng ngàn dặm mới có một người, không chiêu thu vào học viện thì chẳng lẽ để đứa bé thiên phú bị mai một hay sao.
Ngoài ra, đem hắn về nàng còn có thể được thưởng cả danh và lợi, nói không chừng còn có thể trở thành thị trưởng đời tiếp theo của Nam Chiêm Tư thành tỉnh.
Minh Sư khuôn mặt đỏ lên vui vẻ trả lời: "Tốt, chỉ cần gia đình ta đồng ý, ta sẽ đi theo đại nhân đến Nam Thiên Học Viện.
Ngọc Yến Nhiên mĩm cười thả đứa bé xuống đất, đi lại lấy một tấm kính bằng thép đặt xuống mặt đất, mĩm cười nói: "Minh Sư, tiếp theo chúng ta sẽ kiểm tra lực lượng thể phách của ngươi, tập trung toàn lực đánh vào tấm kính này đi, hơn nữa nó còn có thể cho ngươi biết thực lực của bản thân hiện tại."
Minh Sư nghe xong sững sờ, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi than nói: "Đại, đại nhân nhưng tấm kính này được làm bằng sắt, nếu như ta đấm vào bên trong, lỡ như xương cốt ta gãy ra thì làm thế nào."
Ngọc Yến Nhiên mĩm cười trả lời: "Không sao, chẳng những sẽ không đau mà còn cảm thấy thoải mái, làm theo ta nói, nếu không ta sẽ đánh mông của ngươi."
Minh Sư nam hài khuôn mặt tràn đầy đỏ bừng, vội vàng nắm chặt quyền đánh thẳng vào tấm kính.
Trên tấm kính làm bằng sắt đột nhiên xuất hiện một hàng chữ.
" Nguyên sĩ, tam đoạn! lực lượng thể phách, năm ngàn cân! "
Ngọc Yến Nhiên lúc này mới hài lòng gật đầu nói: "Quả nhiên, Cao cấp thú hồn mang lại cho thằng bé thể phách kể cả thực lực điều tiến bộ rõ rệt! Được rồi, Minh Sư ngươi hãy tiến về một bên để cho hai đứa bé còn lại có chỗ để thức tỉnh."
Minh Sư nam hài vội vàng bước ra tiến về một một bên đứng im nhìn xem đến lượt một nam hài khác bước vào bên trong.
Lần này đứa khác cũng xuất hiện một màn như vậy, thân thể nam hài mọc ra đầy lông sói màu đen, móng tay dài ra biến thành móng vuốt, đôi mắt hoá thành màu đỏ.
Ngọc Yến Nhiên không cảm thấy một tia áp lực xung quanh đứa bé nhíu mày nói: "Được rồi, mau đặt tay lên bên xem sau!"
Ngọc Yến Nhiên tiếp tục để màu lam thủy tinh đến trước mặt nam hài, đứa bé thấy vậy vội vàng đặt tay lên lam thủy tinh cầu.
Chỉ chốc lát, Ngọc Yến Nhiên nhíu mày: " Cao Cấp thiên phú nhưng tại sau ta lại không thể cảm nhận được bất kỳ áp lực nào! "
Nhíu mày, Ngọc Yến Nhiên cầm lấy tấm kính thép để ở trước mặt đứa bé mĩm cười nói: "Được rồi! Ngươi thử đấm vào bên trên tấm kính xem sau! Tuy rằng ta không thể cảm nhận được bất kỳ áp lực đến từ thú hồn của ngươi, nhưng nếu nó thật là một Cao Cấp thú hồn thì sẽ có sự cường hoá thể phách rõ rệt cho ngươi."
Nam hài vội vàng đấm lên tấm kính, trên tấm kính hiển hiện lên một dòng chữ.
"Nguyên Sĩ, tứ đoạn! lực lượng thể phách tám ngàn cân."
Ngọc Yến Nhiên kinh ngạc mở miệng: "Thậm chí còn cao hơn đứa bé ban đầu, hài tử thú hồn của ngươi là gì, còn có cả tên của ngươi nữa!"
Nam hài gấp gáp trả lời: "Đại nhân, ta tên Ngưu Lang còn võ hồn của ta được gọi là Độc Lang nhưng ta không biết vì sao lại cảm thấy nó tựa hồ không hoàn mỹ."
Ngọc Yến Nhiên đôi mắt sáng lên rồi nói: "Đúng vậy, ta bây giờ cũng hiểu tại sao mình lại không nhận áp chế đến từ cao cấp thú hồn, đó là bởi vì thú hồn của ngươi không được hoàn mỹ, vì vậy mà không thể tự nhiên phát huy ra được sự áp chế mà cao cấp thú hồn mang đến!"
Ngọc Yến Nhiên tiếp tục mĩm cười nói: "Hài tử, ngươi cũng đi theo ta đến Nam Thiên Học Viện hơn nữa đãi ngộ y như đứa bé đầu tiên, ngoài ra họ còn có thể chữa trị tình trạng thú hồn hiện tại của ngươi."
Ngưu Lang nam hài vội vàng gật đầu rồi vội vàng chạy về phía bên cạnh tay trái của Minh Sư.
Cuối cùng cũng đến lượt, Thanh Phong không cần Ngọc Yến Nhiên gọi, hắn đã tiến trước vào trung tâm của năm khoả hắc thạch.
Ngọc Yến Nhiên thấy vậy mĩm cười truyền năm nguồn năng lượng vào mỗi khoả hắc thạch, theo năm đạo nguyên lực truyền vào, ánh sáng quang mang lại một lần nữa hiện lên
Ấm áp, say sóng là cảm giác đầu tiên của Thanh Phong, cả người phảng phất được bao bọc trong một đại dương mênh mông mông rộng lớn. Khó trách, hai đứa nhỏ đó bị quang mang vàng nhạt bao quanh lại ổn định được tâm tình.
Khí tức ấm áp hướng vào trong cơ thể thẩm thấu, Thanh Phong rõ ràng cảm giác được, linh lực Thú Thần Quyết của mình tựa hồ biến hoá rất lớn, ngay sau đó, dưới sự điều khiển của năng lượng ấm áp đó, trong cơ thể tựa hồ có vật gì đó bị nghiền nát ra, tất cả khí tức ấm áp trong nháy mắt chạy thẳng đến mi tâm trên trán.
Đang truyền nguyên lực Ngọc Yến Nhiên đôi mắt sáng lên nhìn xem cơ thể của Thanh Phong phát ra nguồn ánh sáng thậm chí còn lớn gấp mấy chục lần hai đứa bé mà nàng thức tỉnh vừa rồi.
Rất nhanh Ngọc Yến Nhiên kinh ngạc nhìn xem Thanh Phong.
Bộ dáng của hắn không thề có chút biến hóa, tuy vậy giữa mi tâm trên trán xuất hiện một đoá hoả diễm hình hoa sen cực kì xinh đẹp dính liền vào trán của Thanh Phong.
Ngọc Yến Nhiên theo bản năng hốt lên: "Thiên Mệnh Thú Hồn!"
Thanh Phong nghi hoặc không hiểu, dò hỏi: "Nguyên Linh đại nhân, tại sau cơ thể của ta lại không thay đổi gì hết, còn có tại sao đại nhân lại hốt lên Thiên Mệnh Thú Hồn những thứ này!"
Ngọc Yến Nhiên đi đến cái bàn mà nàng để túi đồ, từ bên trong nàng lấy ra một chiếc gương, đưa cho Thanh Phong!
Ngọc Yến Nhiên mĩm cười nói: "Tự ngươi xem đi!"
Thanh Phong cầm lấy, đôi mắt nhìn thẳng vào mặt gương, mới thấy được ấn ký trên trán của mình khiến hắn cũng có chút kinh ngạc.
Ngọc Yến Nhiên mỉm cười nói: "Xem ra, ngươi cũng có chút hiểu biết về những thứ này cho nên từ đầu ngươi mới bình tĩnh như vậy."
Thanh Phong cũng hiểu tại sao nàng nói như vậy, xác thực từ hành động biểu cảm của hắn quá làm cho người khác chú ý.
Không biết vì sao, Thanh Phong cảm thấy tựa hồ còn có vật gì khác muốn thoát ra, hắn vội vàng thử dùng ý niệm ngăn cản lại, mà quả thật nó cũng dừng lại theo ý nghĩ của hắn.
Ngọc Yến Nhiên mĩm cười, trong tay cầm lấy lam thủy tinh cầu đưa đến trước mặt hắn rồi nói: "Dùng ý niệm thu hồi thú hồn của bản thân là được, sau đó đặt tay lên trên đây!"
Dựa theo những gì mà Ngọc Yến Nhiên đã dạy, Thanh Phong tập trung tinh thần khống chế hình xăm trên trán rồi thu hồi nó vào trong tinh thần, hắn phát hiện việc này cũng không khó, chỉ cần mình dựa theo pháp quyết của Thiên Thần Quyết cùng Địa Thần Quyết thu hồi linh lực vào trong cơ thể là được, một cái khác thì thu hồi vào trong tinh thần.
Đồng thời hắn cũng phát hiện, lúc hình xăm xuất hiện tựa hồ liên quan đến Thú Thần Biến của mình cũng xuất ra, phảng phất hình xăm chính là được Thú Thần Biến ngưng tụ mà thành cho dù hắn cũng chưa từng tu luyện nhưng hắn lại cảm thấy ý nghĩ của mình là chính xác.
Bàn tay đặt lên trên bề mặt lam thủy tinh cầu, rất nhanh Thanh Phong giật mình phát hiện tựa hồ nhìn xem rất đẹp lam thủy tinh nhưng lại có một lực hấp dẫn như muốn hút cả linh hồn Thanh Phong vào bên trong.
Lam thủy phát ra hào quang màu vàng chói mắt, tuy vậy Ngọc Yến Nhiên lại lắc đầu mỉm cười nói: "Mặc dù chỉ có Sơ cấp thiên phú nhưng ngươi chỉ cần cố gắng tu luyện thì sẽ thành công trở thành một vị Nguyên Sư."
Ngọc Yến Nhiên nhìn thấy Thanh Phong khuôn mặt ngơ ngác tượng rằng hắn bị thiên phú của mình đã kích thì lắc đầu.
Không giống Ngọc Yến Nhiên suy nghĩ, Thanh Phong vừa rồi cảm nhận được tất cả linh lực của hắn biến mất hoàn toàn giống như bị hấp thu tất cả khiến hắn mộng bức.
Về phần những gì Ngọc Yến Nhiên vừa mới nói, Thanh Phong cũng không nghe thấy, hắn hiện tại đang rất muốn biết tại sau tất cả linh lực mà hắn khổ tu sáu năm trời lại biến mất một cách đột nhiên như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT