Dự cảm lúc trước của cô không hề sai.

E là sự dây dưa giữa cô và Ngự Cảnh Thần vẫn chưa hề kết thúc.

Buổi tối ở Mặc Mai Ma Đô chỉ là một sự khởi đầu!

Nghĩ đến người đàn ông tôn nghiêm, quyền uy, to lớn, tàn nhẫn đó, sống lưng cô không khỏi rùng mình.

“Bó hoa này là một vị tiên sinh đặc biệt gửi đến cửa hàng hoa chúng tôi, chỉ để lại địa chỉ của cô, kêu chúng tôi gửi hoa đến tận tay cô, không hề để lại thông tin cá nhân.”

“Có phải là một người đàn ông lai Trung Nga không?”

Phương Y lan cảm thấy bản thân hỏi một câu hỏi rất ngu ngốc.

Cái người cao cao tại thượng như Ngự Cảnh Thần làm sao có thể làm phiền đích thân anh ta đến đưa hoa được cơ chứ.

Quả nhiên, người đưa hoa cũng chỉ lắc đầu.

Phương Y Lan nhận bó hoa từ tay anh ta, rồi ký nhận!

Nếu như người tặng hoa quả nhiên là Ngự Cảnh Thần, vậy thì không cho phép cô từ chối.

Có điều chỉ là bó hoa mà thôi, nhận thì nhận, chẳng có gì to tát cả.

Hứa Tư Kỳ nhìn bó hoa trong lòng cô, có chút kinh ngạc hỏi, “Ai tặng đấy?”

Nghĩ đến chiếc nhẫn hoa hồng đen trên ngón giữa của Phương Y Lan, cô đàn cảm thấy có gì đó.

Hoa hồng đen không phải là giống loài dễ trồng đâu nha.

Hoa hồng đen rất dễ bị tổn thương dưới ánh nắng, hình như rất khó sống sót, là một giống loài hiếm gặp trong thế giới tự nhiên này.

Hoa hồng đen trên thị trường hiện nay có hai loại, một loại là màu đen đỏ, một loại là màu đen đỏ có ánh kim vàng.

Còn bó hoa hồng đen trong lòng Phương Y Lan, là đen tuyền, hơn nữa còn là loại có màu xám trong màu đen, càng thêm cao quý.

Chiếc nhẫn bảo tinh thạch sâu 10000m so với mực nước biển.



Bó hoa hồng đen cao quý.

Ra tay lớn như vậy chắc không phải nhưng hào môn quý tộc thông thường có thể làm được.

Phương Y Lan lắc đầu, “Không rõ nữa.”

Hứa Tư Kỳ nghe thấy cô nói như vậy, là không rõ, chứ không phải là không biết.

Nghĩa là, trong lòng cô đã nghi ngờ, cũng có đoán mò, nhưng không thể xác thực.

Hứa Tư Kỳ nhìn cô, ý nghĩa sâu xa nói: “Ý nghĩa của 14 đóa hoa hồng đen là chinh phục sự kiêu ngạo của bạn!”

Khi một người đàn ông biểu đạt muốn chinh phục một người phụ nữ, thì ý nghĩa đã quá rõ ràng.

--

Đêm tối thanh tịnh, ánh trăng sáng mơ hồ, gió đêm hơi lành lạnh, mùi hoa quế nhàn nhạt, thơm mát khắp chốn.

Phương Y Lan đựng yên lặng trước cửa biệt thự tư nhân của King--

Nhìn tòa nhà sang trọng, quý phái và đáng ngưỡng mộ trước mặt dường như được mạ vàng bởi ánh đèn, cô không khỏi lẩm bẩm, “Kẻ ăn không hết người lần chẳng ra!”

Trong đêm đen, chiếc váy đen kết cấu màu vàng nhạt của cô hoàn toàn ẩn mình trong màn đêm.

Chiếc váy lá sen uốn lượn từng đợt trong gió đêm.

Đôi mắt sâu thẳm cùng vẻ mặt bình tĩnh khiến cho dáng người mảnh khảnh của cô đứng dưới ánh trăng bồng bềnh, xinh đẹp tuyệt trần.

Luis ra đón cũng không thể không nghĩ ra từ này!

--Labelle!

Là tiếng Pháp có nghĩa là người đẹp!

Quả nhiên đúng là người phụ nữ King nhìn trúng!

Luis cúi người mời vào, “Phương tiểu thư, chào mừng đến với biệt thự Thịnh Thế.”



Khuôn mặt lạnh lùng của anh ta mang vẻ lạnh như băng trong đêm tối, giọng nói thì không có cảm xúc.

Phương Y Lan nhẹ nhàng nói và giải thích ý định đi đến đây của mình, “Tôi đến gặp King theo lời mời.”

Ánh mắt đánh giá nhìn người đàn ông trước mặt, cô cảm nhận rõ mối đe dọa nhẹ từ anh ta.

“Luis, người đi theo King, King đặc biệt yêu cầu tôi tới đón cô.”

Luis tinh tường cảm thấy cô ấy đang nhìn đánh giá mình, nhưng không đề để lộ ra ngoài, đồng thời, ánh mắt quan sát từng động tác của cô.

Anh ta không nghi ngờ ánh mắt của King khi chọn phụ nữ.

Còn đối với điều này, một người phụ nữ có thể làm dấy lên dục vọng bản năng đàn ông của King, đúng là càng thấy hiếu kỳ.

“Đã làm phiền rồi!”

Anh ta tự xưng là người đi theo, chứ không phải vệ sĩ!

Chỗ khác nhau của hai người là, vệ sĩ phụ trách sự an toàn của chủ nhân, thậm chí ở mọi nơi mọi lúc đều phải chuẩn bị tinh thần làm người thay thế sinh mệnh của chủ nhân.

Nhưng, người đi theo lại trở thành tín ngưỡng của chủ nhân, toàn tâm toàn ý hiến dâm tất cả.

Một khi đã để lại dấu ấn của người đi theo, đương nhiên là sẽ không cho phép phản bội.

“Phương tiểu thư, mời đi theo tôi.”

Luis đưa cô đi thẳng vào biệt thự.

Phương Y Lan tự nhủ trong lòng, quan sát tỉ mỉ cẩn thận từng kết cấu và cách bố trí của biệt thự, chú ý đến từng chiếc cửa ở đây đều được bố trí hệ thống phòng ngự an toàn, phải có vân tay và chứng minh nhân dân mới có thể qua được.

Có thể thấy, hệ thống phòng ngự nơi đây rất cao cấp.

Luis dẫn cô vào thang máy.

Tiếp đó, một ánh sáng màu xanh quét từ trên đỉnh đầu của cô xuống.

“Tít!” m thanh nhắc nhở vang lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play