Ngự Cảnh Thần ngồi ở ghế sau của một trong những chiếc xe đó, chiếc ghế dùng da thật chế tác thủ công, nó thể hiện rõ biểu tượng tôn quý và quyền uy.
Cả người anh mặc áo sơ mi đen, nó tôn lên tinh thần và khí phách như cẩm thạch của anh, càng lộ ra khí chất lạnh lùng và bạc bẽo.
"Cũng thật trùng hợp!"
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, người đứng bên đường chính là người phụ nữ đã triền miên một đêm với anh ở hội quán Mặc Mai.
Hội quán Mặc Mai đêm hôm đó, cô vô tình xông vào căn phòng của anh, anh liền nhận ra người phụ nữ này chính là Phương Y Lan đại danh ở Nam Thành.
Cũng bởi vì vậy, anh mới khẳng định cô không phải là người mà đối thủ phái đến để cố tình tiếp cận hoặc là giám sát anh.
Do đó, anh mới có thể để mặc cho cô cầm lấy đồ sắc bén, chống đỡ ở giữa cổ, chơi trò chơi mèo vờn chuột với cô một trận.
Quá trình rất thú vị, kết quả cũng rất mỹ diệu.
Luis ngồi ở bên cạnh anh, anh ta không đồng ý nhìn anh, "King, anh không nên tùy ý mở cửa sổ xe xuống."
King là người đã giẫm lên núi xác biển máu để leo lên vương tọa người nắm quyền Ngự thị, không biết là có bao nhiêu người đang ngầm rình mò tính mạng của anh.
"Dài dòng! Trên địa phận Nam Thành này, không ai dám ra tay với tôi cả."
Nơi này là nước Z, là một quốc gia có pháp chế quản lý nghiêm ngặt, không được mang súng tự do, cũng không có miễn trừ, ngay cả lính đánh thuê cũng không dám hiển nhiên hành hung giết người.
Hơn nữa, Nam Thành là địa phận của anh, ra tay với anh ở trên địa bàn của anh, đây chính là hành vi ngu ngốc đến cực điểm.
Luis vẫn cứ không đồng tình, "Cẩn thận là trên hết."
Xe càng đi càng xa.
Ở bên trong kính chiếu hậu, dáng người cao gầy của cô gái đó bị kéo đến thật xa rồi dần dần mờ nhạt, dần dần không thấy nữa.
Cửa sổ xe chầm chậm khép lại___
Lúc này Luis mới thở dài một hơi, anh ta mở bộ đàm lên và ra lệnh, "Lập tức thay đổi thứ tự xe, xáo trộn đội hình xe lúc đầu."
Chỉ vỏn vẹn mười phút, thứ tự xe không ngừng thay đổi, ngăn cản sự rình mò của bất kì kẻ nào.
Luis lại hạ lệnh, "Còn hai mươi phút nữa là đến dinh thự Thịnh Thế, tất cả mọi người tăng cường đề phòng, không được phớt lờ, cho phép nổ súng cảnh cáo với bất kì kẻ nào khả nghi, những kẻ quá khả nghi thì có thể bắn chết tại chỗ."
Cho dù nơi này là nước Z thì có làm sao?
Trên địa phận Nam Thành, King chính là vị vua hoàn toàn xứng đáng.
Cho dù là bất kì kẻ nào dám mạo phạm đến quyền uy của anh, thì đều phải trả một cái giá bằng máu.
Ngự Cảnh Thần đem sự chú ý phóng tới chỗ một con hàu trên bàn ăn ở phía trước chỗ ngồi.
Tay anh cầm dao và cạy mở vỏ hàu một cách ưu nhã, thịt hàu tươi ngon, chất lỏng trong suốt, còn có mùi tanh nhàn nhạt, nhưng không hiểu sao lại vừa ý anh.
Luis hơi im lặng, sự yêu thích của King với con hàu trong khoảng thời gian gần đây quả thực đã đạt đến một trình độ cuồng nhiệt nào đó.
"Luis, cậu có biết tại sao lại có biết bao nhiêu người đàn ông chỉ bởi vì con hàu mà điên cuồng không?"
Ngự Cảnh Thần dùng mũi dao cạy thịt con hàu ra rồi nhẹ nhàng thổi ra một hơi, cái mang đen của con hàu có chút co giật run run lên.
Giống như buổi tối hôm nào đó, người phụ nữ kia run run co lại, cơ thể cô cuộn tròn lại như hoa.
Luis lắc đầu, anh ta không dám tùy ý phỏng đoán ý nghĩa trong câu nói của anh.
"Tình yêu cả đời của đại tình thánh Casanova chính là con hàu, bí quyết để có thể chu du bên cạnh mười mấy người phụ nữ của tên đó chính là, công lao thuộc về việc mỗi ngày hắn ta nuốt sống 40 con hàu, cho nên con hàu đối với đàn ông mà nói, chính là thánh phẩm kích dục vàng không gì đánh đổ được."
Ngự Cảnh Thần nuốt lấy thịt con hàu hơi nhạt, nó vào miệng ôn hoà lại mang theo sự tươi sống, hơn nữa dư vị còn kéo dài.
Anh nheo đôi mắt lại hưởng thụ, đôi mắt anh màu xám chì, hào quang dần mờ đi.
Gương mặt lãnh khốc của Luis có chút đỏ lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT