Hứa Tư Kỳ khẽ thở dài, “Bây giờ xã hội thượng lưu Nam Thành không biết có bao nhiêu người chờ xem Phương gia bị chê cười, thị trường chứng khoán của tập đoàn Phương thị bị tin tức này ảnh hưởng, bắt đầu ngã xuống một cách điên cuồng.”

Quan hệ thông gia giữa Thẩm gia và Phương gia tan vỡ, nhà đối phương cơ hồ tạo đã ra một nhát trí mạng.

Một cuộc khủng hoảng tài chính đã rất nghiêm trọng bây giờ đã phát triển thành một cuộc khủng hoảng.

Phương Y Lan không khỏi cười lạnh: “Ai xem trò đùa của ai còn chưa chắc!”

Thẩm gia đánh vào mặt Phương gia xong, liền muốn toàn thân lui ra như vậy?

Không khỏi quá ngây thơ rồi sao!

Hứa Tư Kỳ trợn to hai mắt, “A Lan, cậu không phải muốn…”

——

Cùng Hứa Tư Kỳ đi ra khỏi quán bar, liền nhìn thấy một cặp nam nữ cùng nhau bước vào.

Một cặp đôi trai tài gái sắc -- cẩu nam nữ!

Hứa Tư Kỳ kéo cánh tay cô, nhỏ giọng thì thầm bên tai cô: “Là Thẩm Trí Dương và Lâm Diệc Vi, cậu nói đây có phải là oan gia ngõ hẹp không?”



Thẩm Trí Dương là tổng tài tập đoàn Thẩm thị Nam Thành, người thừa kế của Thẩm gia.

Còn Lâm Diệc Vi chính là cô bé Lọ Lem bình dân, giẫm lên vị trí của A Lan, một bước từ chim sẻ biến thành phượng hoàng.

Lúc này, Thẩm Trí Dương và Lâm Diệc Vi cũng nhìn thấy các cô.

Hứa Tư Kỳ có chút thương nhìn đôi cẩu nam nữ, “Bọn họ qua đây rồi!”

Thiên đàng có đường nhưng không đi, địa ngục không có cửa cứ xông vào, nói chính là bọn họ.

Phương Y Lan nhíu mày, nhìn đôi cẩu nam nữ đứng trước mắt, sắc mặt không hề sợ hãi.

“Phương tiểu thư, đã lâu không gặp!”

Thẩm Trí Dương ôm Lâm Diệc Vi, nhẹ nhàng chào hỏi lịch sự Phương Y Lan, có vài phần đắc ý.

Mà Lâm Diệc Vi bên cạnh anh ta nhìn đồng tử Phương Y Lan hơi rụt lại, có chút không thể tin được, sâu trong đáy mắt hiện lên sự tối nghĩa khó hiểu, nụ cười lại rộng lượng và xinh đẹp.

Phương Y Lan nhếch môi mỉm cười, đôi môi đỏ như lửa, nóng bỏng: “Tôi nghe nói hai người sắp đính hôn?”

Cuộc hôn nhân giữa Thẩm gia và Phương gia đơn thuần chỉ là sự kết hợp của lợi ích thương mại.



Cô cũng không thèm để ý hôn ước này, đương nhiên Thẩm Trí Dương cũng không coi là thật.

Tuy nhiên, Thẩm gia không nên tuyên bố tổ chức tiệc đính hôn khi tập đoàn Phương thị gặp nguy cơ tài chính.

Điều này đại diện cho lợi ích kết hợp giữa hai nhà tuyên bố tan vỡ, Phương gia cũng sẽ bị ảnh hưởng của tin tức này càng thêm đả kích.

“Phương tiểu thư, tôi và A Dương thật lòng yêu nhau, hy vọng cô có thể chúc phúc cho chúng tôi.”

Lâm Diệc Vi ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thẩm Trí Dương, trên mặt hiện lên hào quang của hạnh phúc.

Hứa Tư Kỳ bịt mũi khoa trương nói: “Có mùi hồ ly tinh ở đâu ra vậy, mùi lả lơi xông lên tận trời, bí đến mức mình sắp nôn ra rồi!”

Sắc mặt Lâm Diệc Vi trắng bệch, sắc mặt Thẩm Trí Dương cũng không kém.

“Tôi chúc cho hai người con điếm và con chó sẽ mãi ở bên nhau, tra nam tiện nữ đúng là hợp nhau quá mà!”

Khóe mắt Phương Y Lan nhếch lên, đuôi mắt đỏ bừng, mang theo mị hoặc quyến rũ trong mắt hoa đào, ánh mắt dao động,bcho dù là bảo thạch đẹp nhất trên thế giới, cũng không thể sánh được.

“Ha ha ha…” Hứa Tư Kỳ không chút khách khí cười phá lên tiếng, quả thực có thể nói là thần trợ công.

Thẩm Trí Dương cho dù có được dạy dỗ tốt đến đâu, cũng nhịn không được mắng mỏ, “Phương Y Lan, đừng có cho cô chút thể diện thì cô không cần, cô cho rằng cô vẫn là thiên kim của Phương gia lúc trước ỷ vào địa vị của Phương gia ở Nam Thành mà hoành hành bá đạo sao? Phương gia gặp phải khủng hoảng tài chính phải đối mặt với phá sản, cô còn có tư cách gì mà kiêu ngạo chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play