“Chúng ta đồng ý”. Đoạn Ngọc cùng Cơ Tử Nguyệt nhìn nhau chốc lát thì mới hướng Thiết Phi gật đầu đáp.
“Gia nhập vào Đế Minh cũng không có yêu cầu gì quá đáng, chúng ta hiện tại chỉ là liên minh tạm thời, mọi người hợp tác với nhau”. Thiết Phi khẽ gật đầu nói. “Tuy là không có nhiều hạn chế nhưng cũng cần đáp ứng ba điều kiện”.
“Thứ nhất đó là Đế Minh thành viên không được tranh đấu, song phương có mâu thuẫn thì cần thông báo với thành viên cao tầng trực thuộc của mỗi cá nhân, hai vị gia nhập vào dưới chướng Thiết gia ta nên cao tầng trực thuộc chính là Thiết Phi ta”.
“Thứ hai là không được chống đối mệnh lệnh của cao tầng, đương nhiên là điều này nằm trong phạm vi nguyên tắc của mỗi cá nhân, không ai ép được”.
“Thứ ba là không được làm việc tổn hại đến lợi ích của Đế Minh, nếu như phạm phải thì sẽ nhận Đế Minh trừng phạt, tại trong di tích này việc mà Đế Minh không thể làm rất ít!”. Nói đến đây Thiết Phi ánh mắt lộ ra có phần cuồng nhiệt.
“Ba yêu cầu này là yêu cầu cơ bản, người không thực hiện đúng ba yêu cầu này thì sẽ lập tức bị trục xuất khỏi Đế Minh”. Thiết Phi hướng Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt bổ sung thêm một câu.
“Chúng ta hiểu được”. Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt đồng thời gật đầu. Yêu cầu của Đế Minh quả thực là không có gì quá đáng, đây đều là một chút điều kiện giằng buộc đơn giản để một cái tổ chức tồn tại mà thôi, trong di chỉ của Tà Minh tông này Đế Minh xem như là tạm thời được dựng nên, nếu như là ở bên ngoài di tích các Đế tộc muốn thành lập Đế Minh thì các điều khoản chắc chắn sẽ nhiều hơn, kín kẽ hơn, đảm bảo lợi ích của toàn bộ liên minh.
“Tốt! Đừng phản kháng”. Thiết Phi lạnh nhạt nói, vừa nói thì vừa bấm pháp quyết hướng về phía chữ ‘Thiết’ treo cao phía trên lều bạt, chữ ‘Thiết’ này hơi chút chấn động, hai luồng quang huy bay về phía cổ tay trái của Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt, đợi quang huy tán đi thì trên cổ tay hai người đã hình thành nên một cái ấn ký, đúng là chữ ‘Thiết’.
“Đây là ấn ký đại biểu thân phận của hai vị trong Đế Minh, là thành viên Thiết gia ta”. Thiết Phi mỉm cười nói. “Có ấn ký này đại biểu cho các ngươi là thành viên Đế Minh, không có ấn ký tức là không phải”.
Đoạn Ngọc âm thầm cảm ứng ấn ký thì thấy đây chẳng qua chỉ là một dấu hiệu ấn ký bình thường, hắn bằng vào bản thân chân nguyên cũng có thể xóa bỏ, so với Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký kém hơn rất nhiều.
Điều này cũng khá thuận tiện và phù hợp với Đế Minh hiện tại, đây chỉ là tổ chức tạm thời, mỗi một thành viên đều khắc xuống một cái ấn ký tạm thời như vậy là được rồi, người có thể tạo ra được vật này cũng không phải tầm thường. Đoạn Ngọc không khỏi nghĩ đến vị Trận Pháp sư đang chỉ điểm phá trận, y rất có thể là võ giả thuộc Đế Minh.
“Hai vị đã do Tứ đệ ta dẫn tiến thì liền gia nhập vào tổ đội của Tứ đệ đi, nhiệm vụ cụ thể thế nào hắn sẽ nói cho hai vị biết”. Thiết Phi lúc này mới nhàn nhạt nói, dứt lời nhìn sang Thiết Hoành. “Tứ đệ, ngươi dẫn hai vị này đi đi”.
“Vâng!”. Thiết Hoành đáp lời xong cũng hướng Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt nói. “Hai vị mời đi theo ta!”.
Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt hướng Thiết Phi chào tạm biệt xong liền đi theo Thiết Hoành đi ra khỏi lều bạt.
“Công việc của chúng ta phân thành hai dạng chính, một là công kích trận pháp, hai là tuần tra ngăn cản võ giả khác tiến đến gần khu vực mà chúng ta phụ trách”. Thiết Hoành vừa đi vừa nói. “Tổ đội của chúng ra vốn có năm người là ta và bốn người khác mà hai vị đã gặp, thêm vào hai vị chính là có bảy người”.
“Tổ đội chúng ta trước đó đã công kích trận pháp đủ một trăm lần, sau khi điều tức nửa canh giờ thì sẽ phải đi tuần tra nửa canh giờ rồi quay lại nhận nhiệm vụ công kích trận pháp, sau chín canh giờ được nghỉ ngơi ba canh giờ, cứ tuần hoàn như vậy thẳng cho đến khi phá vỡ trận pháp mới thôi”.
“...”. Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt nghe vậy thì đều kinh ngạc nhìn nhau, hai người đều hiểu được các thế lực lớn đây là muốn tiêu hao cho đến khi trận pháp không thể chịu nổi mà chủ động sụp đổ. Biện pháp này nhìn như ngu ngốc nhưng cũng rất thực dụng, trận pháp vận hành cần lực lượng chèo chống, thời gian dài công kích vào các điểm yếu thì sẽ cần tiêu hao lực lượng càng nhanh.
Dù sao thì các thế lực lớn lúc này không thiếu nhất chính là nhân lực, bọn hắn cơ bản là đang dùng chiến thuật biển người đánh sập trận pháp.
“Thiết Hoành đại ca, như vậy hẳn là sẽ mất rất nhiều thời gian đúng không?”. Cơ Tử Nguyệt hơi chút thấp giọng hỏi.
“Đó là tất nhiên”. Thiết Hoành thoáng chút dừng lại nhưng vẫn là thở dài gật đầu đáp. “Trận pháp kia cấp bậc quá cao, cho dù là Tôn Giả đến đây muốn cưỡng chế phá trận cũng cần một chút thời gian, chúng ta tu vi bị hạn chế xuống Luân Hải cảnh muốn phá trận là chuyện viễn vông, chỉ có thể dựa vào chiến thuật biển người tiêu hao lực lượng của trận pháp, thời gian cần đến tự nhiên là càng dài”.
“Được rồi, nhiệm vụ của chúng ta đơn giản chỉ có như vậy, trước đi tập hợp với mấy người kia đi”. Thiết Hoành khẽ vỗ tay nói thêm.
Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt tất nhiên là không có ý kiến, cả hai đều vô cùng phối hợp đi theo Thiết Hoành đi hội hợp với bốn người khác rồi đi tuần tra quanh khu vực mà tổ đội bọn hắn được chỉ định.
Bốn đội viên khác nhìn thấy Thiết Hoành dẫn theo Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt quay lại thì đều hiểu là có chuyện gì, Thiết Hoành cũng giới thiệu mọi người với nhau. Tổ đội này có bốn người Thiết gia, hai người trẻ tuổi trước đó đấu với Cơ Tử Nguyệt và Đoạn Ngọc phân biệt là Thiết Tùng và Thiết Lâm, một người trung niên khác là Thiết Cốc, người thứ năm là Lệnh Hồng, cuối cùng mới thêm vào là Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt.
Mọi người quen thuộc rất nhanh, Thiết Tùng và Thiết Lâm cũng không vì trước đó đấu với Cơ Tử Nguyệt và Đoạn Ngọc mà làm khó, trong lúc đi tuần tra còn ngẫu nhiên trò chuyện hỏi thăm tin tức của đối phương. Cơ Tử Nguyệt và Đoạn Ngọc tự nhiên là đều ẩn giấu thân phận thật sự, cả hai đều tự nhận là tán tu, Cơ Tử Nguyệt vì dung mạo có khuyết điểm mà không tiện gặp người khác.
Mấy người khác trong tổ đội có chỗ nghi ngờ nhưng cũng không hỏi thêm quá sâu, Đế Minh chỉ là tổ chức tạm thời, mọi người lúc đi vào trong di chỉ này đều là vì muốn đoạt lợi ích, có chỗ ẩn giấu cũng không có gì lạ. Chỉ cần trong lúc mọi người làm việc với nhau không xảy ra xung đột là được rồi.
Phạm vi tuần tra của tổ đội bảy người cũng không rộng, đại khái chỉ là đường biên năm dặm, ở khu vực khác sẽ có tổ đội khác tuần tra. Nhìn chung mà nói thì các tổ đội tuần tra được sắp xếp bao quanh khu vực trận pháp, cách chỗ trận pháp năm dặm đường, có thể nói là các thế lực lớn đã đem một khu vực cực kỳ rộng lớn phong tỏa, võ giả bình thường không thuộc vào các thế lực này đều sẽ bị chặn ở ngoài.
Bảy người tuần tra chia ra thành hình quạt di động trong phạm vi năm dặm nên khả năng quan sát rất cao, chỉ cần có võ giả tiến đến gần thì đều khó mà đồng thời thoát khỏi ánh mắt của cả thảy bảy người, một khi có võ giả đến gần thì cả tổ đội sẽ tập hợp lại.
Đoạn Ngọc trong lúc này cũng nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của bản thân đến tốt nhất, đồng thời với đó hắn cũng kiểm tra lại lượng tinh hoa lực lượng đang được lưu trữ trong thức hải, đây là vốn liếng để hắn chuẩn bị cho việc đột phá cảnh giới.
“Thời gian đến rồi”. Tuần tra gần nửa canh giờ không có võ giả nào tiến đến khu vực bọn hắn tuần tra thì Thiết Hoành đột nhiên quát, sau đó lập tức truyền tín hiệu cho tất cả đội viên quát Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt tập hợp lại rồi đi về hướng trận pháp.
“Lục công tử! Đừng quay đầu, nghe ta nói là được!”. Đoạn Ngọc đi theo tổ đội như thường thì chợt nhận được một đạo truyền âm, đó là Cơ Tử Nguyệt truyền âm. Cô nàng này lại dám ở ngay gần nhiều võ giả như vậy truyền âm để cho Đoạn Ngọc kinh ngạc về sự liều lĩnh của nàng.
Thế nhưng nhìn lại thì những đội viên khác đều không có dị động, bọn hắn giống như là không cảm nhận được điều gì dị thường, điều này càng để cho Đoạn Ngọc kinh ngạc, Cơ Tử Nguyệt thủ đoạn quả thực là không thể xem như bình thường đối đãi.
Đoạn Ngọc thấy vậy thì liền phối hợp theo lời Cơ Tử Nguyệt, một bên đi theo tổ đôi, một bên lắng nghe nàng truyền âm.
“Tiếp theo chúng ta sẽ phối hợp với võ giả khác công kích trận pháp, trong một trăm lần công kích này ta sẽ tạo cơ hội cho công tử thôi động Thánh Tử ấn ký xem có thể xuyên qua trận pháp hay không, vô luận là có được hay không thì ngươi cũng không được xuyên qua trận pháp mà cần phải bàn bạc thêm”. Cơ Tử Nguyệt lại tiếp tục truyền âm.
********* 2 ngày tới ta bận nên khả năng cao là không có chương =.=
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com
Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc