Đoạn Thiên Tinh lúc này có thể nói là cực kỳ kinh ngạc. Không nói đến tổng lượng thiên địa nguyên khí trong một khối thượng phẩm nguyên thạch rất lớn, muốn đem hấp thu cũng mất thời gian không ngắn mà muốn đem chuyển hóa thành tự thân lực lượng cũng cần thời gian càng dài, Đoạn Ngọc mới rút lấy lực lượng trong một khối thượng phẩm nguyên thạch bao lâu? Hiện tại thế mà đã lại lấy ra hai khối thượng phẩm nguyên thạch khác?

Trước đó một khối thượng phẩm nguyên thạch thì thôi, hiện tại càng là hai khối, Đoạn Ngọc thật là có thể tiêu hóa được sao? Phải biết là thiên địa nguyên khí ẩn chứa trong một khối thượng phẩm nguyên thạch cũng không ít, so ra thì một phần năm lực lượng trong đó đã dư sức để chống bạo một vị Luân Hải cảnh tầng ba rồi!

Đoạn Ngọc hiện tại liền Luân Hải cảnh còn chưa đạt đến cũng đã có thể ‘nuốt’ xuống ba khối thượng phẩm nguyên thạch?

“Nội tình như vậy cũng quá khủng bố đi?”. Đoạn Thiên Tinh đáy lòng thầm nói, đáy mắt y lập lòe dị quang nhớ lại thần dị lực lượng đem mấy khối thượng phẩm nguyên thạch nuốt sạch. “Còn có lực lượng kia, Ngọc nhi có thể nhanh chóng rút lấy lực lượng trong thượng phẩm nguyên thạch chắc chắn là không thoát khỏi liên quan đến lực lượng kia”.

“Xem ra hắn đã buông bỏ không ít tâm tư đề phòng với ta”. Chợt Đoạn Thiên Tinh mỉm cười thầm nói. Y cảm thấy lực lượng mà Đoạn Ngọc vừa mới sử dụng kia không phải bình thường, Đoạn ngọc lại dám ở ngay trước mặt y để lộ ra như vậy thì hiển nhiên là đã tin tưởng y, không còn đề phòng giống như lúc trở về đi vào Vạn Mộc bí cảnh.

“Đến nhanh thật!”. Bỗng nhiên Đoạn Thiên Tinh ngẩng đầu nhìn hướng thiên không phía xa băng lãnh nói, trong mắt y dĩ nhiên là đang có một cái điểm đen lấy tốc độ cực nhanh lướt về phía này.

“Muốn làm gì thì cũng chuyên tâm đi làm, những chuyện khác không cần lo lắng, có ta ở đây cho dù là ai cũng đừng hòng gây thương tổn cho ngươi”. Đoạn Thiên Tinh thấp giọng hướng Đoạn Ngọc truyền âm, dứt lời thì đem một khối mộc bàn ném xuống bên cạnh Đoạn Ngọc, bản thân dĩ nhiên là đã biến mất.

“...”. Đoạn Ngọc nội tâm kinh ngạc nhưng cũng không hề có phản ứng gì, dựa theo những lời mà Đoạn Thiên Tinh mới nói thì Đoạn Ngọc đoán được là đã có người chạy đến đây, thế nhưng Đoạn Thiên Tinh lại tỏ ra vô cùng tự tin như vậy thì tất nhiên là người đến không phải đối thủ của y.

“Ta cũng phải nhanh lên!”. Đoạn Ngọc đáy lòng thầm nói. Mênh Tuyền Thiên Kinh thừa nhận quá chói mắt, hắn vì không muốn gây thêm phiền phức nên mới nhờ Đoạn Thiên Tinh mang ra khỏi cách xa hoàng cung, bây giờ đã có người chạy đến thì phía sau sẽ càng có nhiều người hơn.


Để giảm phiền phức đến mức độ thấp nhất thì hắn cần phải nhanh chóng hoàn thành quá trình xung kích Luân Hải cảnh này. Lựa chọn cùng lúc ‘cắn nuốt’ hai khối thượng phẩm nguyên thạch của hắn không thể nghi ngờ chính là lựa chọn chính xác.

Thêm vào tinh thuần thiên địa nguyên khí thì tốc độ chuyển hóa ngưng tụ thành Tinh nguyên khí xen lẫn chân nguyên của hắn tăng lên không ít, gần như ngay lập tức đã triệt để ngưng thực quang hải hóa thành luân hải cơ sở. Ngay sau đó lượng lớn nguyên khí xen lẫn chân nguyên đổ vào trong luân hải cơ sở này, hắn muốn đem luân hải cơ sở mở rộng ra đến cực hạn thì bước đầu tiên vẫn là điền đầy vào luân hải cơ sở vốn có.

Luân hải xem như là bản nâng cấp của mệnh tuyền, không những là càng rộng mà tổng lượng dự trữ nguyên khí xen lẫn chân nguyên cũng nhiều hơn trong tất cả mệnh tuyền cộng lại mấy lần, lúc bộc phát lực lượng tất nhiên là càng thêm kinh khủng.

Mà lại đây cũng mới là luân hải cơ sở mà thôi, sau khi mở ra luân hải cơ sở này đến cực hạn thì xem như là Đoạn Ngọc đã đặt chân Luân Hải cảnh tầng một. Lấy luân hải cơ sở làm mốc thì sau này mỗi khi Đoạn Ngọc mở ra một khoảng diện tích bằng luân hải cơ sở thì sẽ đột phá một tầng tiểu cảnh giới.

Nói ví dụ thì khi hắn đem bản thân luân hải mở ra đạt đến diện tích gấp đôi luân hải cơ sở thì tu vi sẽ thành Luân Hải cảnh tầng hai, luân hải đạt đến diện tích gấp ba lần luân hải cơ sở thì tu vi là Luân Hải cảnh tầng ba... cho đến khi hắn mở ra luân hải đạt đến diện tích gấp chín lần luân hải cơ sở thì tu vi sẽ là Luân Hải cảnh tầng chín.

“Vù”. “Vù”. Lúc này luân hải cơ sở của Đoạn Ngọc rõ ràng là còn chưa đến cực hạn, lượng lớn nguyên khí xen lẫn chân nguyên đổ vào trong đó đều không gây nên bất luận biến hóa khác thường nào.

Đoạn Ngọc nhìn ra điều này thì vừa mừng vừa sợ, bản thân mở ra luân hải cơ sở giống như là động không đáy, độ rộng này chắc chắn đủ để chấn kinh vô số võ giả. Không biết đây là kết quả do hắn mượn nhờ Mệnh Tuyền Thiên Kinh lực lượng hay tự thân nội tình cường đại.

“Réc!”. Lúc này từ phương xa truyền đến một tiếng lệ khiếu bén nhọn xuyên phá bức tường âm thanh, một cỗ yêu khí ngập trời càn quét xung quanh lướt về phía Mãng Sơn, mục tiêu của nó tất nhiên chính là Đoạn Ngọc. Chỉ là yêu khí phát ra cũng đã viễn siêu Phong Hầu cảnh khí thế!

Phong Vương cảnh Yêu Vương!



Đây là một con Yêu Thứu, phần đầu trọc lóc lộ ra da trắng, chỉ là sải cánh màu tro cũng đã đạt đến gần hai mươi trượng. Dưới bụng nó một đôi vuốt sắc lộ ra hàn mang sắc bén. Ánh mắt của nó lúc này cơ hồ là đã khóa định chỗ Đoạn Ngọc.

Thân là Yêu Vương nên nó có trí tuệ cực cao, khi nhìn thấy Mệnh Tuyền Thiên Kinh xuất hiện thì nó đã biết đây là do một vị Nhân tộc thiên kiêu gây nên, nếu như tiếp tục để cho thiên kiêu này tiếp tục trưởng thành thì ngày sau chắc chắn sẽ trở thành mối họa của Yêu tộc. Nó cơ hồ là không suy nghĩ nhiều đã tiến về Mãng Sơn hòng đem Nhân tộc thiên kiêu kia đánh chết.

Đây không chỉ là diệt đi mối họa mà còn là công lớn, Yêu tộc cao tầng phát hạ phần thưởng không nhỏ cho Yêu tộc chém giết Nhân tộc thiên tài, nếu là chém giết một vị Nhân tộc thiên kiêu đạt được Thiên Kinh thừa nhận thì phần thưởng sẽ rất phong phú, đến mức cho dù là Yêu Vương cũng sẽ động tâm!

“Xuy”. Đúng lúc này một đạo đao quang không có dấu vết nào đột nhiên hiện ra giữ hư không chém về phía Thứu Vương, đao quang tốc độ cực nhanh mà cũng mang theo uy năng lăng lệ đáng sợ, cơ hồ là khi Thứu Vương nhìn thấy được đao quang thì phía sau đã lướt đến trước mặt nó.

“Không tốt!”. Thứu Vương đáy lòng gầm thét, bản năng cho nó biết nó tuyệt đối không thể cản được đao quang kia, một khi bị đao quang quét trúng thì nó có khả năng rất lớn bị đao quang chém thành hai nửa.

Cảm giác này để nó kinh hãi, bản thân nó là Yêu Vương hậu kỳ, tu vi tương đương với Phong Vương cảnh tám tầng, đao quang kia có thể để nó cảm nhận được tử vong uy hiếp thì tuyệt đối là Phong Hoàng cấp công kích! Tại Mãng Sơn này làm sao lại có thể ẩn tàng Phong Hoàng cảnh cường giả được?

Nơi này thuộc Thánh Nguyên Đế quốc, khả năng xuất hiện Phong Hoàng cảnh cường giả là cực thấp, Thứu Vương không cảm thấy chính mình vận khí kém như vậy. Đụng phải Nhân tộc thiên kiêu đạt được Thiên Kinh thừa nhận lại vừa vặn đụng trúng Phong Hoàng cảnh cường giả.

Âm mưu!

Trong sát na Thứu Vương lập tức cho rằng đây là một cái âm mưu nhắm vào Yêu tộc, tại Mãng Sơn này có người bày ra mưu đồ nhằm dẫn dụ Yêu tộc cường giả hiện thân rồi đem chém giết! Nhân tộc thiên kiêu đạt được Thiên Kinh thừa nhận chỉ là một cái mồi nhử!



“Xuy”. “Xuy”. Thứu Vương trong khoảng khắc nghĩ đến một chút như vậy mà thôi, đối diện với tử vong nó giống như kích phát tự thân tiềm lực, hai cánh đột nhiên đập mạnh kìm hãm thế lao đến, đồng thời với đó thì một loạt lông vũ sắc bén giống như mũi kiếm bắn ra đâm về phía đao quang.

“Bồng”. Trên người Thứu Vương lúc này cũng bốc lên huyết quang, quanh người nó trong thời gian ngắn đã hình thành nên một tầng huyết vụ.

“Phốc”. “Phốc”. “Réc!”. Đao quang lướt đến vừa vặn chém lên đám lông vũ kia thì phía sau lập tức bị chém thành mảnh nhỏ, đao quang thế đi không giảm trực tiếp chém vào trong huyết vụ, bên trong đó lập tức vang lên một tiếng hét thảm của Thứu Vương.

“Không chết?”. Đoạn Thiên Tinh lướt không mà đến kinh ngạc thầm nói. Y có tu vi cao hơn Thứu Vương, lại là đột nhiên tập kích, về lý mà nói thì hoàn toàn có thể nhất kích tất sát đem Thứu Vương đánh chết, kết quả nhưng lại chỉ chém xuống một cánh của Thứu Vương.

Thứu Vương này rõ ràng là sở hữu một loại thần thông bảo mệnh nào đó nên mới có thể ở trong gang tấc tránh đi một kích chí mạng của y. Thế nhưng Đoạn Thiên Tinh cũng không nghĩ nhiều, Thứu Vương có thể sống sót sau một đao của y thì y có thể bổ xuống đao thứ hai đem nó tiễn về với tổ tiên.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play