Đoạn Diên Niên năm nay mới mười ba tuổi, so với Đoạn Ngọc càng thêm non nớt, khuôn mặt trắng nõn nhưng vẫn có anh khí không nhỏ, so với Đoạn Ngọc thấp hơn một cái đầu nên lúc hỏi phải ngẩng đầu lên nhìn, Đoạn Ngọc nội tâm không hiểu dâng loại cảm giác dạy dỗ hậu bối. Thế nhưng cũng không vì thế mà Đoạn Ngọc có ý định để lộ ra nội tình của mình cho những người ở đây biết.

“Thất Hoàng đệ, ngươi cảm thấy ta có thể thấy được nguyên nhân Đoạn Đài biểu ca thua Đại Hoàng huynh sao?”. Đoạn Ngọc nghiêng đầu nhìn Đoạn Diên Niên cười khổ hỏi.

“Tứ Hoàng huynh cũng không nhìn ra sao?”. Đoạn Diên Niên nghe vậy thì có chút thất vọng.

“Tu vi của Đại Hoàng huynh và Đoạn Đài biểu ca hơn xa chúng ta quá nhiều, chúng ta muốn nhìn thấy so đấu giữa bọn hắn là điều không thể nào”. Đoạn Ngọc khẽ lắc đầu nói. “Chúng ta nhìn thấy được Đoạn Đài biểu ca đánh vỡ cánh tay áo của Đại Hoàng huynh nhưng thực tế là thế nào thì không phải là điều mà chúng ta thấy được, có đôi khi điều mà chúng ta thấy cũng không phải là toàn bộ sự thật”.

“Ah...”. Đoạn Diên Niên nghe vậy thì khẽ hô lên, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc, sau đó thành khẩn cúi đầu đối với Đoạn Ngọc nghiêm nghị nói. “Đa tạ Tứ Hoàng huynh chỉ điểm, Diên Niên sẽ nhớ kỹ!”.

“Không có gì, đợi sau này Thất Hoàng đệ lớn hơn một chút sẽ hiểu”. Đoạn Ngọc cười phất tay nói.

“Hừ! Ngươi cũng không thấy được cái gì, còn muốn tỏ ra cao thượng?”. Một tiếng hừ lạnh vang lên, người nói chính là Đoạn Minh Lâm. Y lúc này đang nhìn Đoạn Ngọc tỏ ra vô cùng khó chịu, trong mắt vẻ đố kị, ganh ghét không hề che giấu.

“Ngũ Hoàng đệ, đối với cường giả cần phải có sự kính sợ, ngươi bỏ đi danh phận là Ngũ Hoàng tử của Thánh Nguyên Đế quốc thì trên đời này có rất nhiều người có thể nháy mắt đem ngươi mạt sát!”. Đoạn Ngọc khẽ lườm Đoạn Minh Lâm lành lạnh nói.

“Ừm?”. Đoạn Minh Lâm đối diện với ánh mắt của Đoạn Ngọc thì có chút chột dạ, vẻ ngang ngược giảm đi rất nhiều. Đoạn Thế Chiêu, Đoạn Bích Võ cùng Đoạn Minh Thành đều dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn về phía Đoạn Ngọc, hiển nhiên bọn hắn đều nhìn ra được Đoạn Ngọc đối với Hoàng tử vị không có quá nhiều để tâm, sở hướng võ đạo.

Đoạn Thế Chiêu nội tâm khẽ thở dài, so với y thì Đoạn Ngọc dĩ nhiên là nhìn rộng hơn nhiều lắm, thực không hổ danh là thiên kiêu chưa đầy mười lăm tuổi đạt đến Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy, đối với võ đạo để ý xa xa vượt lên danh vị.



Đoạn Bích Võ cùng Đoạn Minh Thành thì lại âm thầm thở ra một hơi, trước mắt Đoạn Ngọc rõ ràng là không hề có ý định tranh đoạt địa vị với bọn hắn, nếu như Đoạn Ngọc tiếp tục giữ vững loại tâm thái này thì tương lai bọn hắn có thể bớt đi một cái đối thủ cường đại.

“Vù”. “Vù”. Đúng lúc này thì có từng đạo thân ảnh từ chỗ xa lướt đến, có thể ở trong hoàng cung di chuyển nhanh chóng như vậy thì thân phận của những người này tất nhiên là không phải bình thường, đó dĩ nhiên đều là Đoạn gia dòng dõi, có là trung niên, có thanh niên, cũng có thiếu niên.

Đoạn Ngọc không nhận ra quá nửa những người này nhưng thông qua việc chào hỏi của bọn hắn với Đoạn Thế Chiêu thì hắn biết được thân phận đại khái của những người này, đều là chữ Thế Đoạn gia, là cùng một đời với Đoạn Thế Mục. Bọn hắn đều là mang đến hậu nhân xuất sắc nhất của mình đến đây khiêu chiến Đoạn Ngọc và Đoạn Bích Võ, Đoạn Minh Thành.

Đoạn Ngọc rất nhanh đã cảm nhận được từng đạo ánh mắt hướng về phía mình, đó hầu hết đều là thanh, thiếu niên dưới hai mươi tuổi, tu vi đều không thấp, chí ít cũng là Mệnh Tuyền cảnh bảy tầng!

“Quy tắc mọi người đều đã biết, tiếp theo chỉ có hai người khiêu chiến Tứ Hoàng tử, hai người khiêu chiến Đại Hoàng tử và ba người khiêu chiến Nhị Hoàng tử”. Đoạn Thế Chiêu sau khi nói ra một chút quy tắc tạm thời thì đã mở miệng nói.

“Đoạn Thế Chiêu, để ngươi chiếm tiện nghi”. Một vị trung niên hừ lạnh nói. “Dựa theo quy tắc này thì vốn nên là hậu bội trẻ tuổi mạnh nhất trong giới hạn đi khiêu chiến ba vị Hoàng tử”.

“Quy tắc đã định ra, tạm thời kẻ nào đến trước kẻ đó có cơ hội khiêu chiến”. Đoạn Thế Chiêu cười khẽ đáp. “Mà lại tiện nghi này ta chiếm không được, các vị có hậu bối thiên tài có thể đi thử một chút”.

Chư vị Đoạn gia cường giả tất nhiên là đều nhìn ra không đúng, Đoạn Lãng cùng Đoạn Đài đã lần lượt khiêu chiến Đoạn Ngọc và Đoạn Bích Võ đều không thể thành công đã cho thấy vô luận là Đoạn Ngọc, Đoạn Bích Võ hay thậm chí là Đoạn Minh Thành cũng đều rất mạnh trong hạn chế lứa tuổi của mình, muốn đánh bại để chiếm lấy cung điện mà bọn hắn đang ở cũng không dễ dàng.

“Đoạn Bách Sơn xin khiêu chiến Tứ Hoàng tử”. Lúc này một cái thanh niên cao lớn đứng lên, y phục của người này có chút đặc biệt, hai ống tay áo giống như bị lực lượng cường đại phá vỡ để lộ ra cánh tay cơ bắp khỏe khoắn.


Nhìn thấy thanh niên này đứng ra khiêu chiến thì số lượng Đoạn gia hậu bối nhìn đến Đoạn Ngọc đã giảm đi rất nhiều, nguyên nhân đơn giản là vì trong số Đoạn gia hậu bối dưới hai mươi tuổi đến đây thì y cũng là tồn tại số một, số hai, tu vi Mệnh Tuyền cảnh tầng chín đỉnh phong.

Mấy vị Đoạn gia cường giả âm thầm trao đổi gì đó thì cũng đều khẽ gật đầu, Đoạn Thế Chiêu lúc này mới hướng Đoạn Ngọc khẽ gật đầu, Đoạn Ngọc hiểu ý đi lên đứng đối diện với Đoạn Bách Sơn.

“Tứ Hoàng tử, trận này xem như ta chiếm tiện nghi!”. Đoạn Bách Võ mở miệng nói, sau đó cũng liền như là báo săn đánh về phía Đoạn Ngọc, tốc độ kia cùng với hình thể cao lớn của y quả thực là trái ngược hẳn với nhau.

“Thế Chiêu thúc thúc đã nói qua, tiện nghi này không dễ chiếm!”. Đoạn Ngọc mỉm cười nâng thương chỉ thẳng về phía Đoạn Bách Võ đạm mạc nói. Cùng là Mệnh Tuyền cảnh tầng chín nhưng Đoạn Ngọc cảm nhận được Đoạn Bách Sơn so với Thôi Phong mạnh hơn rất nhiều, cả hai không phải một cái tầng thứ.

Mệnh Tuyền cảnh chính là như vậy, mở được càng nhiều mệnh tuyền cơ sở thì căn cơ càng mạnh, chiến lực so với đồng giai cũng sẽ càng vượt trội, Đoạn Bách Sơn mở ra số lượng mệnh tuyền cơ sở tất nhiên là nhiều hơn Thôi Phong không ít.

Thế nhưng đó cũng chỉ là đem so với Thôi Phong mà thôi, cùng Đoạn Ngọc vẫn có chênh lệch, số lượng mệnh tuyền mà Đoạn Ngọc mở ra hiện tại đã tương đương với Mệnh Tuyền cảnh chín tầng mở ra bảy đầu mệnh tuyền cơ sở, loại thiên tài này trong Tà tông, Tiên môn đều là hạch tâm đệ tử, đạt được trọng điểm bồi dưỡng!

“Bách Chiến quyền!”. Đoạn Bách Sơn khẽ quát, nguyên khí xen lẫn chân nguyên cuồn cuộn phóng thích bọc lấy song quyền của y, quyền phong nặng nề uy mãnh trực tiếp đánh về phía Đoạn Ngọc.

“Nhất Lôi Phá!”. Đoạn Ngọc nội tâm khẽ niệm, chiến thương lay động lấy tốc độ cực nhanh trực tiếp đụng vào quyền đầu của Đoạn Bách Sơn.

Đoạn Bách Sơn trưởng bối thấy vậy thì âm thầm cười lạnh, thế nhưng sau đó một khắc bao quát cả y một đám Đoạn gia cường giả đều biểu hiện ra vẻ mặt kinh hãi.

“Oanh”. Một thương kia của Đoạn Ngọc mang theo chân nguyên dày đặc viễn siêu lượng chân nguyên xen lẫn trong nguyên khí của Đoạn Bách Sơn, va chạm một khắc thì hai cỗ chân nguyên, nguyên khí xen lẫn này lập tức nổ tung, nhàn nhạt khí lãng quét ra xung quanh, cự lực phản chấn mạnh mẽ đem thế công của hai người chặn đứng nhưng sau đó một khắc Đoạn Bách Sơn đã mang theo vẻ mặt khó tin trọng trọng lui về phía sau đến bước thứ chín mới có thể dừng lại.



“Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy!”. Không chỉ là đám Đoạn gia cường giả mà Đoạn Bích Võ, Đoạn Minh Thành đều đã nhìn ra được tu vi của Đoạn Ngọc, từng cái nội tâm khó mà bình tĩnh.

Không đến mười lăm tuổi đã có tu vi bực này quả thực là ghê gớm, thế nhưng càng thêm đáng sợ đó là nội tình của Đoạn Ngọc đã viễn siêu đồng giai, vừa rồi chỉ là so sánh chân nguyên và nguyên khí thì hắn đã trực tiếp nghiền ép Đoạn Bách Sơn có tu vi Mệnh Tuyền cảnh tầng chín.

“Tứ Hoàng tử chí ít là đã mở ra tám đầu mệnh tuyền cơ sở! Khó trách! Khó trách!”. Một đám Đoạn gia cường giả ánh mắt lộ ra tinh quang thầm nói. Trước đó bọn hắn đối với việc Đoạn Ngọc đạt được trọng điểm bồi dưỡng cảm thấy bất mãn nhưng hiện tại thì thấy đó là chuyện hiển nhiên, Mệnh Tuyền cảnh mở ra được tám đầu mệnh tuyền cơ sở đều là thiên kiêu hàng đầu, lấy cái này làm cơ sở thì ngày sau có thể mở ra luân hải, không vực càng lớn.

Võ giả chính là như vậy, cơ sở càng mạnh thì tương lai sẽ càng có thể đi được càng xa, Đoạn Ngọc mở ra tám đầu mệnh tuyền cơ sở thì cần phải được bồi dưỡng nhiều hơn, chỉ có như vậy thì tương lai mới có thể bảo trì loại tiềm lực đáng sợ này, đi càng xa, qua đó dẫn dắt Đoạn gia càng thêm lớn mạnh.

Đa số Đoạn gia cường giả đều cho rằng Đoạn Ngọc mở ra tám đầu mệnh tuyền cơ sở mà thôi, thiên kiêu có thể mở ra chín đầu mệnh tuyền cơ sở ít càng thêm ít, đây không chỉ là thiên kiêu ngày sau có khả năng cực lớn đạt được Mệnh Tuyền Thiên Kinh thừa nhận mà còn được Võ đạo thế giới võ giả công nhận là Vô địch Mệnh Tuyền cảnh!

Đoạn giả cường giả đều không dám nghĩ Đoạn Ngọc là loại thiên kiêu hiếm có này.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play