Thầy giáo Trương mồm đầy răng vàng khè, cười vui vẻ nói: "Không tồi, không tồi. Em là học viên có tài nhất mà tôi từng gặp, đi nghỉ ngơi đi."

"Vâng."

Sau đó Thầy giáo Trương nhìn mấy học viên đang đợi đằng sau, trực tiếp bỏ qua luôn Ninh Vũ Phi, để những người khác luyện tập trước.

Thời gian một ngày trôi qua, Ninh Vũ Phi đã chán muốn chết, Đường Tố Nga bây giờ đã học được đi lùi xe để vào chỗ đỗ xe rồi, mà đến cả tay lái Ninh Vũ Phi cũng chưa được chạm qua.

Đường Tố Nga cũng ý thức được không đúng lắm, vốn là cô ấy đi lên xe để luyện nhưng lại chủ động nhường cho Ninh Vũ Phi: "Thầy giáo, anh Vũ Phi còn chưa luyện được cái gì cả."

"Không sao, để mai cậu ta luyện cũng như nhau thôi." Thầy giáo Trương thẳng thừng coi như không thấy gì.

"Tố Nga, em cứ đi luyện đi, anh không sao đâu."

Thật ra Ninh Vũ Phi căn bản cũng không cần phải luyện tập gì, có lẽ là khi anh còn đang chơi Fast Track: No Limits thì đám thầy giáo viên này vẫn đang thi lấy chứng chỉ thầy giáo viên kìa.

Bởi vì trả nhiều tiền nên trường đã đồng ý giúp hai người trong giờ thi, căn bản hai người không cần phải lo lắng.

"Anh Vũ Phi, có vẻ như ông thầy giáo ban nãy có thành kiến với anh, hay là ngày mai anh mua cho ông ấy bao thuốc đi?" Đường Tố Nga nói.

"Đừng lo lắng. Anh chỉ tới để mua lấy cơ hội đi thi thôi, những cái khác anh không rảnh quan tâm đâu."

Ninh Vũ Phi xua tay không nói thêm gì, hai người đi ra chợ mua chút đồ ăn rồi quay về biệt thự.

Buổi tối trở về hai người vẫn thẳng thắn xem trước môn học phải thi.

Nghĩ tới người thầy giáo đó, Ninh Vũ Phi cảm thấy hơi phiền phức.

Bản thân không phải là tiếc chút tiền đó, nhưng cũng không muốn dùng tiền đó đút cho đối phương, đây rõ ràng là một cái hố.

Cho nên Ninh Vũ Phi dự định chả luyện tập gì nữa hết, bản thân chỉ cần đi thi là được rồi.

Bởi vì đến ngày hôm sau cũng không có chuyện gì để làm, Ninh Vũ Phi tiếp tục cùng với Đường Tố Nga đi luyện xe, ai bảo từ đầu là anh muốn Tố Nga đến đây báo danh chứ.

"Bạn học viên này, hôm nay muốn luyện xe chưa?" Thầy giáo Trương cười ha hả hỏi.

"Muốn luyện chứ. Thầy không gọi em thì làm sao em luyện được."

Nhận thấy Ninh Vũ Phi còn chưa có dáng vẻ bày tỏ thành ý, Thầy giáo Trương chỉ thẳng vào Ninh Vũ Phi sau đó nói với các học viên khác: "Tôi nói cho các bạn biết, luyện xe cũng giống như việc các bạn học tập vậy, thái độ phải nghiêm chỉnh. Giống như cái kiểu của cậu này, không có bất kì một thành ý nào thì luyện xong cũng bằng không thôi."

"Thầy nói chuyện thì nói cho đàng hoàng, chỉ chỏ vào người ta không ổn lắm đâu?" Trong lòng Ninh Vũ Phi rất bực bội.

"Hừm, chúng ta tiếp tục luyện xe."

Thầy giáo Trương tiếp tục trực tiếp bỏ qua Ninh Vũ Phi đi dạy những người khác luyện xe.

Một lúc sau thì tới Đường Tố Nga, Thầy giáo Trương nói: "Bạn học viên này, kỹ thuật đi lùi xe để vào chỗ để xe của em đã không có gì phải dạy nữa rồi, tôi sẽ chỉ em cách đi cả hành trình."

"Được ạ."

Thầy giáo Trương ngồi ở vị trí kế bên tài xế, chỉ dẫn Đường Tố Nga cả quá trình để thi môn lái xe.

Nhưng đến khi đi được một vòng trở về, Thầy giáo Trương sáp lại gần, còn vươn tay ra bắt lấy cái tay đang xoay trên vô lăng của Đường Tố Nga.

"Thầy giáo, thầy đừng có dựa vào sát như vậy." Đường Tố Nga rất khó chịu nói.

Đối phương dựa vào quá gần, còn cứ động chạm vào tay của mình, vô lăng rõ ràng còn rất nhiều chỗ để cho ông ta giữ.

Thầy giáo Trương nghiêm trang đứng đắn nói: "Không có gì phải sợ cả, giáo viên chúng tôi đều rất quan tâm các em, hy vọng các em đều có thể thuận lợi thành công thi đỗ."

Thình lình Đường Tố Nga giẫm mạnh lên chân phanh rồi đẩy Thầy giáo Trương ra, suy nghĩ của đối phương thật sự quá buồn nôn rồi.

"Thầy giáo, thầy xuống xe đi." Ninh Vũ Phi đi tới.

Thầy giáo Trương xuống xe trong trạng thái không hiểu gì, trong lòng rất không vui nói: "Em không có một chút thái độ nào là muốn học tập cả..."

"Bịch."

Ninh Vũ Phi vung một nắm đấm nện thẳng vào mặt Thầy giáo Trương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play