Bởi vì Tiêu Úc Tâm xinh đẹp, cho nên cũng không thiếu người theo đuổi. Nhưng Tiêu Úc Tâm vô cùng mạnh mẽ, trừ khi có một người đàn ông có thể đánh bại cô ấy, nếu không sẽ không thể vào được mắt xanh của cô ấy.
Cho dù Tiêu Úc Tâm không phải là võ giả lợi hại gì, nhưng từ nhỏ đã thích luyện tập các loại chiến đấu, cho nên người đàn ông bình thường thật sự không phải là đối thủ của cô ấy.
Hơn nữa, ai sẽ ra tay tàn nhẫn với người phụ nữ mà mình thích chứ, đây cũng là một phần lý do bọn họ không đánh được Tiêu Úc Tâm.
Nhưng tối nay Tiêu Úc Tâm lại mời một người đàn ông trông có vẻ yếu ớt không ra được gió, chuyện này rất kỳ lạ.
“Vũ Phi, tùy ý ngồi một chỗ là được rồi.” Ông cụ Tiêu cười nói.
“Được.”
Tiêu Úc Tâm kéo Ninh Vũ Phi ngồi xuống, hai người bọn họ là người trẻ tuổi, không nói chuyện với nhóm người già bọn họ nữa.
“Úc Tâm, người này là?” Một người đàn ông hỏi.
Những người khác cũng nhìn theo, bọn họ đều không phải là người của thành phố Ngọc Trai, vì vậy hoàn toàn không biết Ninh Vũ Phi.
“Chào mọi người, tôi là Ninh Vũ Phi.” Ninh Vũ Phi tự giới thiệu.
Tiêu Úc Tâm chủ động ôm cánh tay Ninh Vũ Phi, nói với mọi người: “Ninh Vũ Phi, bạn trai của tôi.”
“Đây...”
Điều này khiến sắc mặt mấy cậu chủ đều khó nhìn, Tiêu Úc Tâm đã có bạn trai rồi, không phải bọn họ mất cơ hội rồi sao.
Một người đàn ông mặc tây trang màu đen cười khẽ nói: “Cô Tiêu, không phải lúc đầu cô nói muốn làm bạn trai cô thì phải đánh bại được cô sao? Tôi thấy Ninh Vũ Phi không ra làm sao cả.”
Sắc mặt Tiêu Úc Tâm có chút không vui: “Tối nay là tiệc mừng thọ của ông nội tôi, không muốn nói những chuyện này với mọi người.
Mấy người có chút xấu hổ, cũng chĩa miệng súng về phía Ninh Vũ Phi, người đàn ông vừa nói khẽ cười nói: “Anh Ninh, xin hỏi anh là người của nhà nào. Tôi cũng biết một chút về thành phố Ngọc Trai, nhưng kỳ lạ là tôi không hề nhận ra anh Ninh đây.”
“Đúng vậy. Chúng tôi cũng rất tò mò anh Ninh là người nhà nào mà có thể chiếm được trái tim của cô Tiêu?”
Mấy người đối diện hỏi, Ninh Vũ Phi cười nói: “Con người tôi tương đối khiêm tốn, là bạn học của Tiêu Úc Tâm, gia thế thì không tiết lộ nữa, không đáng nhắc đến.”
“Mấy người các người nên ăn thì ăn đi, nên uống thì uống đi, hỏi nhiều như vậy làm gì?” Tiêu Úc Tâm nói.
Mấy người lập tức thu liễm lại một chút, nhưng vẫn tò mò rốt cuộc Ninh Vũ Phi là ai.
“Anh Ninh, sức mạnh của anh nhất định là rất mạnh hay là chúng ta vật tay thử xem, thế nào?”
Một người đàn ông cường tráng ngồi gần Ninh Vũ Phi nói, dưới bộ tây trang tuyệt đối là một thân cơ bắp bùng nổ, sức mạnh kinh người.
Lời nói này thu hút sự chú ý của mọi người, nhóm người trẻ tuổi lần lượt nhìn về phía bàn này.
“Anh Ninh, chúng tôi không có văn hóa gì, chỉ thích so sức mạnh, nếu như anh thắng, tôi sẽ trực tiếp uống cạn chai rượu trắng này.”
“Đúng vậy, tôi cũng uống cạn một chai.”
Nhiều người đều đặt cược, nhưng tay chân gầy yếu của Ninh Vũ Phi sao có thể thắng được chứ, chẳng qua muốn thăm dò Ninh Vũ Phi mà thôi.
“Có phải các người đang bắt nạt người khác đúng không?” Tiêu Úc Tâm nói.
Ninh Vũ Phi cười nói: “Vậy được thôi, chơi thì chơi, mọi người thua rồi thì không được cãi đâu đấy?”
“Yên tâm.”
Ngoại trừ người đàn ông cường tráng, còn có năm người khác, ai cũng đều bộc lộ cảm xúc ra ngoài, sau này nếu tiếp quản sản nghiệp gia đình, e rằng tính cách thật sự và hào phóng này khó có thể duy trì.
“Vậy được, đến đây.”
Ninh Vũ Phi chống cùi chỏ lên bàn, đối phương khinh thường nắm tay Ninh Vũ Phi.
“Anh em, thua rồi anh cũng đừng trốn đấy?”
“Yên tâm đi, anh thắng, tôi sẽ uống hết rượu trên bàn.” Ninh Vũ Phi rất tự tin.
“Được.”.
||||| Truyện đề cử:
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Đào Đức Hùng là người nổi tiếng có sức mạnh ghê gớm trời sinh, đặc biệt là sức mạnh ở hai cánh tay, không ai có thể địch được, trong gia tộc cũng không có ai là đối thủ của anh ta.
Vì vậy mọi người đều biết Ninh Vũ Phi thua chắc rồi, tốt nhất đừng để bị bẻ gãy tay.
Đào Đức Hùng cười ha ha một tiếng, đột nhiên dùng sức, cả cái bàn trùng xuống, mấy người lập tức giữ lại.