“Chú, có chuyện gì vậy?”

Giang Trấn Hải có hơi tức giận nói: “Còn không phải là do cô em vợ kia của chú sao, vốn tưởng là đã đi rồi nhưng mà bây giờ thì hay rồi, trực tiếp đến thẳng nhà chú luôn, nói là nếu không gặp được chú thì kiên quyết không chịu về.” Giang Trấn Hải bất lực nói.

Ninh Vũ Phi khẽ híp mắt lại rồi nói: “Vậy thì về nhà xem thử xem bọn họ muốn bày trò hề gì.”

“Được thôi, có chú ở đây bọn họ đừng hòng động tay động chân với con!”

Lúc hai người trở về biệt thự của nhà họ Giang thì hai vợ chồng Tôn Kiến Minh đã đợi sẵn ở nhà từ lâu rồi.

Sau khi nhìn thấy Giang Trấn Hải và Ninh Vũ Phi, Dương Tố Thư mỉm cười rồi nói: “Anh rể, bác sĩ Ninh, hai người về rồi à, em đi rót cho hai người cốc nước nhé.”

“Thôi khỏi, đây là nhà của tôi nên tôi muốn uống gì thì tôi tự biết chỗ đi lấy, các cô đến đây làm gì? Không phải đã đi rồi à?”

Ngữ khí của Giang Trấn Hải có hơi tức giận, dù sao trưa nay hai người này cũng đã khiến ông ấy mất mặt như thế, lại còn đưa ra những yêu cầu quá đáng như thế nữa.

Muốn nói thì cũng phải nói là do Dương Tố Thư không cần mặt mũi, cười nói: “Không phải em chỉ đang đùa với anh thôi sao anh rể, xem xem có phải anh thật sự yêu thương chị của em hay không. Em đã nghĩ xong rồi, em nguyện ý hiến tủy cho chị em, không hoàn lại cũng không cần bồi thường gì cả.”

“Các cô nghĩ Giang Trấn Hải tôi dễ bị lừa như thế cơ à?” Sắc mặt Giang Trấn Hải không vui.

Vừa nãy trên đường về nhà, Ninh Vũ Phi đã nói với ông ấy rằng bản thân Dương Tố Thư đang mắc một loại bệnh lạ, hiện tại vẫn chưa được giới y học đặt tên bởi vì các thiết bị không kiểm tra ra được.

Những người mắc phải căn bệnh này thường sẽ không thể sống quá vài năm, hơn nữa trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng sẽ thấy bụng vừa đau vừa khó chịu.

Những người như vậy mà đi hiến tủy thì ai mà dám nhận. Nếu căn bệnh này cũng ký sinh vào trong máu, cho dù là hiến tủy thành công đi nữa thì cũng chỉ khiến Dương Tú Tú rơi vào sự hành hạ của một căn bệnh khác mà thôi.

Nếu như Dương Tố Thư đã nói ra những lời như nguyện ý hiến tủy như thế rồi chắc chắn bà ta vẫn chưa biết bản thân mình chính là cơ thể của virus, không thể nào tiến hành cấy tủy được.

“Anh rể, tất cả những chuyện lúc trước đều là do em sai hết, em không nên đùa cợt anh như thế.” Dương Tố Thư đáng thương nói.

“Hừ, bà bảo chuyện xảy ra lúc trưa nay là trò đùa à? Lấy mạng người ra làm trò đùa, hai vợ chồng các người đúng thật biết bày trò ghê cơ đấy!”

Giang Trấn Hải tức giận chỉ vào đồng hồ của mình và nói: “Hôm qua tôi cầu xin các người sáng nay tới sớm một chút, các người bảo không kịp lên máy bay, chắc chắn đến trưa nay mới có chuyến bay đến thành phố Ngọc Trai. Giang Trấn Hải tôi trong mắt các người cũng dễ bị lừa quá ha. Đối với chúng tôi, từng giây từng phút trôi qua đều mạng sống của Tú Tú, vậy mà mấy người còn bảo là đùa thôi. Bây giờ mấy người cút đi ngay cho tôi, cút!”

Từng câu từng chữ của Giang Trấn Hải đã khiến sắc mặt của Dương Tố Thư trở nên vô cùng khó coi, nói: “Anh rể, em sai rồi, anh cho em thêm một cơ hội nữa đi, sau này em cũng sẽ không ngấp nghé mọi thứ của anh chị nữa đâu!”

“Cút!”

Bây giờ Giang Trấn Hải không thể nào tha thứ cho đối phương được, ông ấy còn hận không thể kêu người trực tiếp vứt bọn họ ra ngoài.

Dương Tố Thư thấy Giang Trấn Hải đã không còn tác dụng gì nữa rồi nên chỉ có thể cầu xin Ninh Vũ Phi: “Bác sĩ Ninh, tôi xin lỗi về tất cả những hành động và lời nói lúc trước của tôi, xin cậu hãy giúp tôi chữa bệnh đi, cho dù là bao nhiêu tiền thì tôi cũng chịu hết!”

“Bà nói gì cơ?” Ninh Vũ Phi hỏi lại.

“Đúng thế, tôi nói là, tiền không phải là vấn đề.”

Ninh Vũ Phi gật đầu, nói: “Vậy thì bà đem hết toàn bộ sản nghiệp của vợ chồng hai người đưa cho tôi đi, dạo này tôi cũng hơi túng quá.”

“Không thể được!”

Ninh Vũ Phi vừa mới nói xong thì Tôn Kiến Minh đã không hài lòng rồi. Ông ta phải làm rất lâu mới có thể lập nên được một chút đó, sao có thể chắp tay dâng cho người khác được chứ?

“Tôn Kiến Minh, ý của ông là sao hả? Là số tiền bẩn thỉu đó của ông quan trọng hay là tính mạng của tôi quan trọng hơn?” Dương Tố Thư thở hổn hển nói.

Tại sao người đàn ông của mình với người đàn ông của chị gái Dương Tú Tú lại khác nhau như thế? Giang Trấn Hải vì để cứu tính mạng của người mình thương mà bằng lòng dâng hết toàn bộ tài sản của mình, còn người đàn ông của bà ta lại không muốn một chút nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play