"Không có, tôi đã chuyển công tác, tôi không nói với anh ta về công việc của mình ở đây, bởi vì tôi là đàn chị bên cạnh cậu. Vì sự an toàn của công ty và sự an toàn của bản thân, nên chuyện này rất ít người biết." Tần Minh Nguyệt nói,

"Ừm, hôm khác em sẽ đến gặp chị tiếp, Tần Minh Nguyệt, bây giờ là thời gian tương đối nhạy cảm, cho nên hiện tại em sẽ không gọi chị đi cùng tới biệt thự.”

“Cắt, thằng nhóc này cậu có cái gì tốt à mà tiếp đãi tôi.” Tần Minh Nguyệt nói.

"Hì hì, chị Tần Minh Nguyệt, em không còn nhỏ nữa, lẽ nào chị không biết sao?"

Ninh Vũ Phi nở một nụ cười xấu xa, sau đó chậm rãi rời đi, để lại Tần Minh Nguyệt đỏ mặt tại chỗ, giậm chân tức giận.

“Vị Noãn, đi thôi!” Ninh Vũ Phi nói.

“Ừ.”

Hai người lái xe trở về biệt thự, lúc đó Lăng Bảo Châu, Tư Đồ Y Nhạn và Đường Tố Nga đã trở về rồi.

Lăng Bảo Châu lợi dụng ba cô gái kia không để ý, hỏi: "Hôm nay không có gì khác thường, vừa rồi các cậu đi đâu?"

"Chị Bảo Châu, chúng tôi vừa đi hẹn hò xong, cô có tin không?"

"Cút!”

“Không sao, vừa rồi tôi đi gặp một người bạn của tôi, không có chuyện gì cả.” Ninh Vũ Phi nói.

"Lần sau muốn đi đâu thì nhớ nói cho tôi một câu, nhỡ xảy ra chuyện gì.”

"Vâng, vâng, được rồi!"

Ninh Vũ Phi gật đầu rồi lập tức đi nấu cơm cho mọi người.

“Chị Bảo Châu, chị đang chơi Pubg à?” Giang Vị Noãn hỏi.

“Rảnh chị mới chơi chứ không phải thường xuyên chơi lắm.”

“Bọn em đã thành lập một đội đặc biệt dành cho nữ, chị có muốn tham gia cùng bọn em không?” Cả ba cùng gật đầu.

Lăng Bảo Châu do dự một chút, Đường Tố Nga nói: "Chị Bảo Châu, sẽ không lãng phí thời gian làm việc của chị đâu, chúng ta chơi buổi tối là được.”

"Được thôi!"

“E hèm, còn tôi thì sao, tôi cũng muốn chơi?” Ninh Vũ Phi cười nói.

"Một đội chỉ được bốn người thôi, không thêm cậu vào được đâu, hơn nữa cậu không chơi game, làm sao giúp chúng tôi lên ngôi vô địch?"

“Đúng đấy!” Ba người phụ nữ nói.

Ninh Vũ Phi nhanh chóng lấy ra ưu thế của mình và nói: "Làm sao có thể không chơi được, khi còn bé tôi đã là cao thủ của Cs mà?"

"Vũ Phi, thật sự không phải bọn tôi nói cậu, hiện tại phần mềm mạng cập nhật quá nhanh, điện thoại của cậu quả thực có thể chơi, nhưng sau khi vào rồi mới biết cấu hình bị rớt nặng."

"Tôi không tin, tôi sẽ tải về và chơi thử."

Vừa tải vừa ăn. Sau khi ăn xong cũng là lúc cài đặt game thành công, nhưng Ninh Vũ Phi vừa đăng nhập thì điện thoại đã sập nguồn.

"Ninh Vũ Phi, dù sao thì cậu cũng là người sống trong biệt thự. Nhất định phải mua điện thoại di động bền hơn. Thương hiệu Gionee đã đóng cửa rồi." Lăng Bảo Châu cười nói.

Ninh Vũ Phi ngượng ngùng cười cười: "Tôi là người thích sự hoài cổ hơn, cũng không thường xuyên chơi game nên không đổi máy."

Lúc này, điện thoại di động của Giang Vị Noãn vang lên, cô ấy cầm lên xem qua rồi nói: "Vòng loại của chúng ta đã bắt đầu rồi, Vũ Phi, xin anh dọn giúp tôi, chị Lăng Bảo Châu, nhanh đến đây đi?"

"Được!"

Bốn người phụ nữ lập tức xuống ghế sô pha, Ninh Vũ Phi nhanh chóng thu dọn đống bát đĩa và đũa, rồi đi tới, đứng sau nhìn.

“Bọn em đang đứng ở chỗ nào vậy?” Lăng Bảo Châu hỏi.

"Tớ vẫn chưa nghĩ ra tên, Vị Noãn, cậu chọn một cái tên đi?"

“Gọi là gì mới hay đây?”

Ninh Vũ Phi suy nghĩ một chút rồi nói: "Gọi “Đội đấu hoa khôi” được không?"

Vừa nói xong, bọn họ trực tiếp trợn tròn mắt.

Đội đấu hoa khôi??

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play