Những người trong lớp số 5 đang rất lo lắng, mọi điểm mà bọn họ nắm bắt được dưới cú ném của Ninh Vũ Phi dường như rất yếu ớt.
Ngay cả khi Ninh Vũ Phi không cảm thấy mệt mỏi, những người trong lớp số 5 của bọn họ đã dần suy giảm thể lực, cho dù đó là sự tích cực trong tấn công hay phòng thủ đều giảm đi đáng kể.
Điều này cũng giúp cho Ninh Vũ Phi có đủ không gian để ném vào rổ, chỉ cần một cú nhảy, liên tục kéo tỷ số cách biệt.
Những người trong lớp số 5 hoàn toàn tuyệt vọng, bọn họ không còn cơ hội, thời gian.
Một phút cuối, cầu thủ đối phương ném bóng xuống đất, bị một người trấn áp suốt cả trận đấu, thật là mất hết mặt mũi.
“Ồ ồ ồ… thắng rồi!” Toàn bộ người của lớp số 1 reo hò.
Sau đó mới biết rằng Ninh Vũ Phi chỉ là không nghiêm túc, vì vậy anh có thể thực sự đánh bại lớp số 5.
“Chiến thắng!” Giang Vị Noãn mừng thầm.
Tiêu Úc Tâm cười và nói: “Ừ, hoa khôi Giang của chúng ta có chút không nhịn được mà cảm thấy vui vẻ, còn nói rằng không có việc gì với Ninh Vũ Phi?”
“Không, tùy cậu... nói thế nào.”
Sau khi bị Tiêu Úc Tâm trêu chọc, hai vết ửng đỏ xuất hiện trên khuôn mặt thanh tú và xinh xắn của Giang Vị Noãn.
“Hahaha, tớ đi trước đây, tạm biệt!” Tiêu Úc Tâm rời đi.
Cô ấy cần tìm thời gian ở một mình để nói với Ninh Vũ Phi rằng cô ấy muốn sống với anh.
Vốn tưởng rằng nếu mình sống với một người đàn ông to lớn như Ninh Vũ Phi, nam nữ ở chung một phòng sẽ có chút xấu hổ, nhưng bây giờ có Giang Vị Noãn cũng ở đó, Tiêu Úc Tâm không có gì phải cân nhắc và cẩn thận.
Những người trong lớp số 5 đã thất vọng, nhưng bọn họ đã thua tâm phục khẩu phục, bởi vì Ninh Vũ Phi đã trấn áp họ bằng chính sức của chính mình.
“Ài, đỉnh thật đấy, còn đánh bại chúng ta!”
“Không còn cách nào. Những năm trước, ngay cả vòng một lớp số 1 cũng khó lọt vào, huống chi là vòng ba.”
“Thua thì thua. Ngày hôm sau chúng ta vẫn có thể giành lấy vị trí thứ ba miễn là chúng ta đánh bại một lớp khác.”
Cả lớp bên này vui đến mức suýt chút nữa đã ném Ninh Vũ Phi lên để chúc mừng.
“Mọi người đánh tốt lắm, về nghỉ ngơi đi!” Ninh Vũ Phi nói.
Một vài người lắc đầu và cười, điều này không là gì đối với bọn họ, chỉ riêng Ninh Vũ Phi đã có hơn một nửa số điểm.
Sau khi Ninh Vũ Phi thay quần áo, anh vẫy tay với Giang Vị Noãn và hai người gặp nhau ở bên ngoài.
Ninh Sở cười hỏi: “Cô đợi lâu rồi đúng không?”
“Không có, trận đấu đặc sắc như vậy, làm sao có thể cảm thấy nhàm chán được?” Giang Vị Noãn nói.
“Ừ, nhân tiện, muốn uống cái gì tôi mời!”
“Vậy chúng ta đi uống chút gì đi!”
“Đi, không thành vấn đề!”
Trần Thành Hạo và một số người khác lần lượt bước ra. Trần Thành Hạo nghi ngờ nói: “Mấy người nghĩ xem bây giờ Vũ Phi và hoa khôi Giang đã hẹn hò rồi sao?”
“Tôi nghĩ đúng cỡ bảy tám phần.”
“Chậc chậc chậc chậc chậc chậc, Ninh Vũ Phi vừa đến đã cua được hoa khôi, cậu ta làm như thế nào vậy?”
“Chuyện này không phải là nói thừa sao? Ninh Vũ Phi không chỉ chơi bóng rổ giỏi, vóc người rất tốt nữa. Mấu chốt là kỹ năng của cậu ta rất tốt, đó là bạch mã hoàng tử của bao nhiêu cô gái luôn mơ ước đấy?”
Vài chàng trai cùng nhau nhìn các cô gái phía sau, những cô gái này tức giận thở phì phò.
“Một đám đàn ông chết tiệt, cho dù chúng ta không kết hôn, chúng ta cũng sẽ không chọn một người trong các cậu.”
“Hahaha!”
“Cút!”
Đến bên đường uống một cốc trà sữa, Giang Vị Noãn cuối cùng cũng hài lòng.
“Vũ Phi, sao anh không thích uống trà sữa, rất ngon mà?” Giang Vị Noãn hỏi một cách khó hiểu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT