“Cóc Độc của bảng Độc Thủ đã bị con giết rồi!”, nét mặt Dương Ân nghiêm túc khi nói, sau đó hắn lại nói: “Con quên chưa làm một chuyện, ngày mai sẽ sai người treo đầu của mấy tên đầu bảng Độc Thủ kia trước nhà chúng ta, xem thử còn có ai dám hung hăng càn quấy với chúng ta nữa không!”
“Người của bảng Độc Thủ đã ra tay đối phó với con sao?”, vẻ mặt Dương Trấn Nam lo lắng hỏi.
Dương Ân lại kể sơ qua về trận chiến trước khi vào thành, chuyện này khiến Dương Trấn Nam và Tô Nhu Mai choáng váng không nói nên lời. Bọn họ không ngờ rằng con trai của mình đã trưởng thành đến mức này, đúng là Dương Ân không cần bọn họ phải lo lắng nữa rồi.
Dương Ân nắm lấy tay cha mình, bắt đầu dò xét tình trạng bên trong cơ thể ông ấy. Hắn cảm ứng một lúc thì phát hiện bên trong cơ thể ông ấy đã không còn sức mạnh, hơn nữa nguồn sinh lực đã bị ăn mòn, tất cả như bây giờ đều là nhờ thể chất và ý chí của Dương Trấn Nam kiên trì chống đỡ, nếu là người khác, e là sớm đã chết rồi.
Dương Ân trầm tư một hồi rồi nói: “Cha, giờ con đi luyện đan!”
“Có phải rất nghiêm trọng không?”, Dương Trấn Nam hỏi.
“Không sao, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát!”, Dương Ân đáp.
Sau đó, hắn liền rời khỏi chỗ ở của phụ mẫu, trở về phòng của mình.
Trong căn phòng của hắn là một chiếc giường mới được kê thêm, mọi thứ trước đây của hắn sớm đã bị dọn sạch bách, không còn lại gì.
Dương Ân đang yên lặng suy tư xem nên làm thế nào để giải được độc của cha. Theo những gì hắn khám được thì rất nhanh thôi, cha của hắn sẽ bị mất đi hết toàn bộ sức mạnh, còn có độc Hủ Huyền Chưởng kia cần phải trừ khử. Trong bài luyện đan mà Tiểu Hắc truyền lại cho hắn, có rất nhiều cách giải quyết được vấn đề này, nhưng hắn muốn dùng phương pháp tốt nhất, không chỉ muốn trừ khử độc Hủ Huyền Chưởng của cha mà còn có thể giúp ông ấy khôi phục lại sức mạnh đỉnh cao của cha, độ khó này không hề nhỏ.
Sau khi suy nghĩ kĩ một hồi, Dương Ân quyết định vẫn phải giải độc Hủ Huyền Chưởng kia của cha hắn trước, chuyện này cần phải có một viên “Hóa Độc Đan”. Hóa Độc đan khác với các loại đan dược giải độc thông thường, nó thuộc loại đan dược giải độc cấp vương, có thể hóa giải thêm chất độc cấp cao hơn.
Đợi sau khi độc của cha hắn đã giải, hắn dự định luyện thêm một viên “Nghịch Chuyển Thiên Khí đan” nữa, đây là một loại đan dược cấp Thiên, không chỉ có thể giúp cha hắn khôi phục lại sinh lực, mà còn có thể giúp ông ấy khôi phục thực lực cao nhất của mình, thậm chí còn có thể thăng cấp, đồng thời còn có thể sơ lý thể chất, giúp ông ấy có thể xung kích cảnh giới Thiên Ngư trong tương lai. .
||||| Truyện đề cử:
Phương Tiên Sinh, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em |||||
Nghịch Chuyển Thiên Khí đan thuộc loại đan dược trong bài luyện đan cấp cao, dược liệu chính yêu cầu thuộc loại cấp Thiên, nhưng không có dễ dàng tìm được như vậy.
Trước mắt, trên người Dương Ân cũng có vài cây dược liệu cấp Thiên nhưng chỉ có một hai cây là có thể dùng, vẫn còn thiếu một hai loại dược liệu chính nữa, chuyện này phải nghĩ cách khác để tìm mới được.
Dương Ân nhanh chóng luyện chế viên “Hóa Độc đan” trước, trong một lò luyện đan ngưng tụ thành sáu viên đan dược, tỷ lệ tụ thành đan khá là đáng sợ
Hắn nóng lòng muốn đem chỗ đan dược này đến cho cha mình, độc Hủ Huyền Chưởng của cha đã không thể kéo dài thêm được nữa.
Dương Trấn Nam không ngờ con trai lại luyện chế đan dược cho mình nhanh như vậy, ông ấy cũng không còn tâm trạng nào để đi ngủ nữa, lập tức đem đan dược này uống vào để thử xem hiệu quả của nó thế nào.
Dương Trấn Nam uống Hóa Độc đan xong, sau đó ngồi xếp bằng xuống, vận hành khí tức, phân hóa dược lực.
Tô Nhu Mai ở bên cạnh lo lắng quan sát, hy vọng chồng mình sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Dương Ân nắm lấy tay mẫu thân hắn, dịu dàng nói: “Mẹ đừng lo, cha nhất định sẽ khỏe lại thôi!”
Tô Nhu Mai gật đầu, tựa vào con trai cùng nhau chờ đợi.
Một lúc sau, Dương Trấn Nam cuối cùng cũng có phản ứng, trên mặt ông ấy lộ ra vẻ thống khổ, miệng phun ra một ngụm máu đen, ngã xuống ngay tại chỗ.
Điều này đã dọa cho Tô Nhu Mai mặt mày trắng bệch, Dương Ân vội lao tới, dìu cha mình dậy, còn dùng sức mạnh thâm nhập vào bên trong cơ thể của cha để xem xét, phát hiện phần lớn độc tố đã được bài trừ, nhưng vẫn còn một ít độc Hủ Huyền Chưởng ngoan cố vẫn tồn tại, hơn nữa nó còn đang đẩy nhanh tốc độ ăn mòn cơ hội sống của cha hắn.
“Chỗ độc Hủ Huyền Chưởng này lại ác ôn như vậy sao!”, Dương Ân khẽ thở dài một tiếng, không chút nghĩ ngợi, nói ngay với cha hắn: “Cha, sức mạnh của con đang thâm nhập vào trong cơ thể, cha đừng có phản kháng, để con giúp cha ép chỗ độc Hủ huyền chưởng này ra ngoài.”
Trong khoảnh khắc tiếp theo, hắn đã truyền sức mạnh tâm hỏa vào bên trong cơ thể của Dương Trấn Nam.
Đây là sức mạnh chí dương, hóa thành năng lượng thâm nhập vào mọi bộ phận trong cơ thể Dương Trấn Nam, bắt đầu thiêu đốt chỗ độc Hủ Huyền Chưởng còn sót lại.
Sau khi chỗ độc Hủ Huyền Chưởng này cảm nhận được sức mạnh chí dương này, dường như nó sợ hãi, chạy trốn khắp nơi. Sức mạnh của Hóa Độc đan vẫn đang tiếp tục được phát huy, kết hợp cùng với sức mạnh tâm hỏa cùng nhau thanh lí dứt khoát chỗ độc còn sót lại này.
Chỗ độc Hủ Huyền Chưởng này cũng khá đáng sợ, sau khi lềnh bềnh trôi ra khỏi cơ thể Dương Trấn Nam, chúng lại lao về phía Dương Ân.
“A! Ân Nhi, cẩn thận!”, Tô Nhu Mai ở bên cạnh nhìn thấy một khối đen đang lao về phía con trai mình, không khỏi kêu lên.
Cũng vào lúc chỗ độc này sắp chạm vào cơ thể Dương Ân, một ngọn lửa màu xanh lam nổi lên, độc Hủ Huyền Chưởng gặp phải khắc tinh, nhanh chóng bị thiêu đốt sạch sẽ, khó mà tiếp cận được đến một cọng lông của Dương Ân.
“Phù, độc Hủ Huyền Chưởng của cha đã được giải trừ hoàn toàn rồi!”, Dương Ân khẽ thở dài nói.