Quân đoàn Tử Thần mạnh mẽ đi qua thành Cao Nhai, tin tức lan truyền về tới vương thành nhanh như gió.

Sau khi nghe được tin tức, các thế lực lớn trong thành đều có những phản ứng khác nhau, có người tán thưởng, có người cảm thấy tên này mới được phong làm phò mã mà đã làm việc quá bá đạo, ngay cả gia tộc của hoàng hậu cũng không nể mặt, cũng có người cảm thấy Dương Ân chắc chắn đang muốn tạo phản.

Nói tóm lại, đủ mọi loại tin đồn khác nhau đã nổi lên bốn phía.

Trước khi Dương Ân trở về vương thành thì danh tiếng của hắn đã gây nên chấn động khắp vương thành rồi.

Một năm trước, văn khúc tinh Dương Nghĩa của Dương gia đã vang danh Đại Hạ.

Một năm sau, Thiếu Ân bá tước Dương Ân của Dương gia lại tung hoành khắp thành Cao Nhai.

Một văn một võ, hai vị thiếu gia của Dương gia dường như đã được định sẵn để trở thành huyền thoại ở Đại Hạ.

Trong nháy mắt, Dương Ân và đoàn người đã đến khu vực "Mặc Thạch Lĩnh" bên ngoài vương thành.

Mặc Thạch Lĩnh là một vùng núi non trùng điệp cách vương thành hàng chục dặm, nơi này có không ít rừng cây, cũng có bình nguyên, có một ít linh yêu cấp thấp cùng với dã thú sinh sống ở đây, là nơi mà người trong vương thành thích tới để săn bắn nhất, hoàng thất cũng thỉnh thoảng tổ chức hội săn bắn ở đây.

Đến Mặc Thạch Lĩnh rồi cũng có nghĩa là chỉ còn nửa ngày đường thì bọn họ sẽ đến vương thành.

Lúc này, Dương Ân cảm nhận được một luồng sát khí, hắn nhanh chóng phất tay khiến cho tất cả binh sĩ đều dừng lại.

“Tất cả binh sĩ kết trận, bảo vệ an toàn của chính mình trước”, Dương Ân quát lớn.

Ngồi trên con ngựa Huyết Long, Lục Trí phất cờ, u ám quát lên một chữ: "Thủ!"

Một ngàn năm trăm nhân tướng ngay lập tức đứng vào vị trí kết trận, tạo thành một tấm khiên hình tròn, khí thế của mỗi người hợp lại tạo thành một tấm huyền giáp cương kình, vừa bảo vệ bản thân vừa kết nối thành một mảnh, tạo thành thế phòng ngự vô cùng vững chãi.

Ngay vào lúc này, trên một ngọn núi đột nhiên lại có rất nhiều đá lớn dội xuống đoàn binh mã.

Những tảng đá lớn không ngừng dội xuống, ẩn chứa sức mạnh không tầm thường, người nào bị đập trúng chắc chắn sẽ bỏ mạng ngay tại chỗ.

“Công!”, Lục Trí lại vận khí đan điền quát lên.

Một ngàn năm trăm người đồng loạt đánh bật những tảng đá lớn kia, sức mạnh của trận pháp mà bọn họ vừa mới kết lại ngay lập tức bạo phát ra ngoài, uy lực đã vượt qua chiến lực của vương giả bình thường, đánh nát hết đám đá lớn đang dội xuống.

Đây chính là trận pháp uy mãnh của một ngàn năm trăm nhân tướng, có thể tiêu diệt cả vương giả.

Sức mạnh tăng cao đến bậc này cũng chỉ có thể là do Lục Trí đã thao luyện trận pháp cho bọn họ đạt tới giai đoạn tinh thông, thậm chí còn sắp bước vào giai đoạn đại thành.

Những người khác không thông hiểu trận pháp, căn bản không thể nào làm được điều này.

Lục Trí chỉ là một thư sinh tay trói gà không chặt, hắn ta có thể thao luyện binh sĩ của quân đoàn Tử Thần, khiến cho bọn họ mạnh đến bậc này quả là không đơn giản, nếu hắn ta có thể trở thành một võ giả, hơn nữa còn có trận pháp cao cấp phối hợp, chắc chắn sẽ có thể tạo nên kỳ tích không ai bì kịp.

Chỉ có điều, kẻ địch dội đá xuống cũng chỉ là món khai vị mà thôi, ngay sau đó đã thấy mười mấy đạo thân ảnh phóng ra, kẻ nào cũng tung ra đôi cánh huyền khí khác nhau, khí tức tương đối mạnh mẽ, không còn nghi ngờ nữa, tất cả đều có thực lực cấp vương giả.

Bọn chúng cũng không nói chuyện, vừa xuất hiện đã ngay lập tức tung chiêu, mười mấy nguồn năng lượng đánh ra kẹp đoàn binh mã vào giữa, hướng về phía Dương Ân cùng đoàn người oanh tạc tới.

"Xem ra có vài người còn chưa từ bỏ ý định!", Dương Ân bộc phát sát ý, lạnh lùng nói.

Bên phía Dương Ân, Khỉ Gầy, Vạn Lam Hinh, Huyết Cơ, Độ Quảng Phật xung phong xông lên, trong đó cũng có cả hổ Hỏa Vân.

Lực lượng này còn chưa đủ để khiến cho kẻ địch thảm bại, Dương Ân để cho con rùa vân bạc tiếp tục công kích, hắn thì cùng với Mộng Băng Tuyết áp trận, không hề ra tay.

"Sau khi thành vương ta còn chưa được giết ai, hôm nay đã có thể chém giết thoải mái rồi", Độ Quảng Phật khát máu quát lên.

"Ta cũng muốn thử một chút xem, rốt cuộc thành vương rồi thì thực lực sẽ có thêm bao nhiêu mạnh mẽ", Huyết Cơ gian ác cười một tiếng, ngón tay búng ra, từng cây kim một đâm xuyên qua người của đám vương giả đang xông tới.

Vạn Lam Hinh cũng đang tích ở trong người một bụng hỏa khí, đang tức giận vì không hiểu tại sao Dương Ân lại phải trở thành phò mã, cảm giác bất lực trong chuyện đó khiến cho cô ta muốn phát tiết hết lên trên người của mấy kẻ không biết sống chết này.

Mạnh mẽ nhất trong số họ chính là Khỉ Gầy, cặp mắt của hắn lóe lên ánh lửa vàng, đoạn côn trong tay toát ra nguồn năng lượng mạnh khủng khiếp, hắn ta nghênh chiến ba tên vương giả toát ra khí tức mạnh mẽ nhất, quát lớn: "Kẻ nào cản trở đại ca vào thành đều phải chết!"

Con rùa vân bạc cùng với hổ Hỏa Vân cũng toát ra uy lực của yêu vương, con rùa vân bạc có chiến lực mạnh nhất, một mình đấu với mười mấy tên vương giả cũng không thành vấn đề, còn hổ Hỏa Vân thì có thể phun ra lửa, thế lửa ngất trời.

Trong khoảnh khắc, hai thế lực vương giả đối địch lao vào nhau giữa không trung, bùng nổ sức mạnh kinh người.

Không ai trong số mười mấy tên vương giả bên kia có thực lực tầm thường, bọn chúng là "13 đạo tặc vương", tên nào tay cũng nhuốm đầy máu tanh, chuyên đi cướp bóc, đều là vương giả trung cấp đỉnh phong, chỉ cách cảnh giới vương giả cao cấp một bước.

13 đạo tặc vương liên thủ làm ác, ngay cả vương giả cao cấp cũng phải rút lui.

13 đạo tặc vương xuất hiện ở đây chặn đánh đoàn người của Dương Ân, chỉ sợ là không hề biết thực lực của đoàn người này, nếu không chắc chắn bọn chúng đã không dám nhận công việc này.

Tuy nhiên, 13 tên đạo tặc này cũng chưa phải là sát thủ thứ thiệt, sát thủ thứ thiệt vẫn còn đang ở phía sau.

Keng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play