Màn đêm buông xuống, cái lạnh càng lúc càng đậm hơn, lại xen lẫn mưa rào, nhiệt độ giảm nhanh trong chốc lát, khiến cho hàng vạn người trong quân cảm thấy ớn lạnh. Ai không có ca gác đêm đều đi nghỉ ngơi sớm, còn những người đang gác đêm đều co rúm người lại. Dã thú trong núi cũng đã ít xuất hiện hơn rất nhiều, hầu hết bọn chúng đều thu mình lại trong hang hốc, cũng chẳng còn hơi đâu mà gầm rú nữa.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, thì chỉ còn chưa đầy nửa tháng nữa là sẽ bước vào mùa đông lạnh giá thực sự.

Tại địa bàn của quân đoàn Tử Thần, bên trong lều của Dương Ân, trận pháp đã được bố trí để ngăn cản khí tức bên trong thoát ra bên ngoài. Dương Ân thì đang chăm chú theo dõi Tiểu Hắc luyện đan.

Tiểu Hắc là một con chó đen nhỏ, nó dựa vào thần niệm mạnh mẽ để điều khiển mọi thứ phục vụ cho việc luyện đan của nó, cứ như thể thần niệm của nó có thể tạo ra một bàn tay vô hình, liên tục chiết xuất các loại dược liệu, phân biệt chúng một cách chính xác và có thể ném chúng vào lò thuốc một cách nhanh chóng, từng động tác chuẩn mực của nó thực sự nhanh đến kinh người.

Nhưng đó đã là do Tiểu Hắc cố tình làm chậm lại động tác của mình rồi, để cho Dương Ân có thể quan sát kỹ càng, nếu không hắn sẽ không tài nào nhìn thấy rõ Tiểu Hắc đã sắp xếp các loại dược liệu như thế nào.

Sau khi sắp xếp dược liệu bên trên lò thuốc, tam muội chân hỏa từ trong miệng Tiểu Hắc phun ra có thể nhanh chóng chiết xuất ra tinh hoa của dược liệu, khiến cho tinh hoa đó chảy xuống dưới lò thuốc.

"Đều dùng thần niệm để điều khiển dược liệu, nhưng Tiểu Hắc so với mình còn nhanh hơn nhiều. Xem ra sau này mình còn phải luyện nhiều hơn nữa", Dương Ân thầm nghĩ trong lòng.

Sau khi hoàn thành tất cả quá trình, lò thuốc nhanh chóng ngưng tụ đan dược bên trong.

Khả năng luyện đan của Tiểu Hắc rõ ràng đã nhanh hơn và hiệu quả hơn trước, khiến cho Dương Ân phải thán phục.

Sau khi hoàn thành một lò Tiếp Cốt đan, nắp lò được mở ra, bên trong có năm viên đan dược đã được ngưng tụ, mỗi viên đều có đan văn sáng lấp lánh, cho thấy nó có chất lượng vô cùng tốt.

“Mỗi lần có thể luyện ra năm viên đan dược hạ cấp này, tiêu chuẩn của ta xem ra cũng đã từ từ khôi phục được một chút, nhưng đáng tiếc vẫn chưa thể dẫn ra được đan lôi”, Tiểu Hắc vẫn không hài lòng lắm với trạng thái của mình.

“Tiểu Hắc, ngươi đã rất cường đại rồi, ngươi chính là một con chó toàn năng”, Dương Ân khen ngợi.

“Oẳng oẳng, cũng tầm thường thôi”, Tiểu Hắc thẳng thừng nhận lấy lời khen ngợi của Dương Ân.

Dương Ân cất mấy viên Tiếp Cốt đan đi rồi nói: "Tiểu Hắc, để ta cho ngươi xem một loại dược thảo, nó đã kích động cảm ứng Thái Thượng Cửu Huyền quyết của ta".

Nói xong, hắn lấy lấy cây Hàn Ngân Thảo ra, đặt trước mặt Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc lập tức có hứng thú, nó nhìn chằm chằm vào cây Hàn Ngân Thảo, sau đó nghiêng người ngửi, đôi mắt của nó dường như toát ra thần quang, nó nói: "Đây là mùi của huyền tinh khí Sương Tuyền, cho dù chẳng qua nó chỉ dính phải một chút khí tức nhưng vẫn có thể ngửi ra, loại này tuyệt đối không kém, tên nhóc nhà ngươi đúng là may mắn".

“Huyền tinh khí Sơn Tuyền à, vậy chúng ta phải làm thế nào để tìm ra sự tồn tại của nó?”, Dương Ân kích động hỏi.

"Vấn đề này là của ngươi, không phải của ta. Chỉ có Thái Thượng Cửu Huyền quyết của ngươi mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của huyền tinh khí Sơn Tuyền mà thôi, ta không thể làm gì khác", Tiểu Hắc đáp, sau một lúc dừng lại, nó nói thêm: "Không nên vì chuyện này mà cuống cuồng lên, huyền tinh khí Tiên Thai trước đó tương đối dễ dàng hấp thụ và luyện hóa, còn lại tám loại huyền tinh khí có đặc tính vô cùng khác nhau, người phàm muốn hấp thụ để luyện hóa tất phải trả một cái giá không nhỏ, trước khi ngươi đi tìm nó, ngươi phải chuẩn bị một ít đan dược mới được".

“Huyền bí như vậy sao?”, Dương Ân kinh ngạc hỏi.

"Chứ ngươi nghĩ sao, huyền tinh khí không thua gì sức mạnh khởi nguyên, mỗi một loại đều vô cùng khó tìm, đối với bất kỳ sinh linh nào mà nói đều là vật đại bổ, nếu có thể tìm được nó tức là đã có cơ duyên rất lớn, trợ giúp lớn lao trên con đường tu luyện võ đạo, bây giờ ngươi đã có tung tích của huyền tinh khí Sơn Tuyền, không thể bỏ qua được", biểu hiện của Tiểu Hắc so với Dương Ân thậm chí còn hưng phấn hơn.

"Ừm, vậy ta nên làm gì bây giờ?"

"Ngươi không cần làm gì cả. Ta sẽ lên núi tìm một ít dược liệu. Ngươi cũng vào quân đội lấy càng nhiều dược liệu càng tốt, chuẩn bị sẽ có việc dùng tới. Có thể lưu lại cây Hàn Ngân Thảo này, nó có thể chỉ cho ngươi phương hướng”, Tiểu Hắc dặn dò mấy câu xong liền cất lò luyện đan đi, nhanh chóng rời khỏi lều của Dương Ân.

Dương Ân cẩn thận cất cây Hàn Ngân Thảo, rồi lấy cuộn giấy cổ mà Tào Kiến Đạt đưa cho hắn, mở cuộn giấy ra xem kỹ thuật cấp vương đó là gì, đọc xong liền chửi thề một tiếng, nói: "Lão già này lại đi đưa cho mình một bộ vương kỹ chưa hoàn chỉnh, chẳng trách lại có thể đưa ra một cách sảng khoái như vậy".

Dương Ân lúc đầu tưởng rằng đây là một bộ vương kỹ hoàn chỉnh, nhưng xem xong thì mới phát hiện bộ vương kỹ này vẫn chưa hoàn chỉnh, tên là "Cuồng Lãng Thất Điệp", chính là một bộ kỹ thuật dùng thương thiếu mất bốn thức cuối.

Cũng may là loại vương kỹ này phù hợp với thủy huyền khí của hắn, cái hắn thiếu bây giờ chính là kỹ thuật chiến đấu phù hợp, nếu không thì sẽ không phát huy được hết uy lực của Thương Tam Long hai lưỡi.

“Xem ra không thể dễ dàng giao Tiếp Cốt đan cho lão này được rồi”, Dương Ân nghĩ thầm, sau đó yên lặng ngẫm nghĩ về các chiêu thức trong bộ vương kỹ.

Ba thức đầu của bộ vương kỹ thương pháp này lần lượt là: Lãng Triều Sơ Trướng, Lãng Hoa Kích Tiên, Lãng Thế Thao Thao, còn bốn thức sau là: Bích Ba Thành Văn, Vô Phong Khởi Lãng, Tầng Tầng Điệp Khởi, Hải Lãng Thành Khiếu.

Trong cuộn giấy cổ này, chỉ có khẩu quyết của ba thức đầu, bốn thức sau không hề có, đúng là thiếu sót hết sức nghiêm trọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play