Chia sẻ dấu ấn Tử thần là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, chỉ hơi bất cẩn một chút sẽ khiến bản thân rơi vào con đường vạn kiếp bất phục.

Người bình thường sẽ không mạo hiểm bản thân mình để cứu một người như vậy, nhưng Dương Ân lại làm như thế, đầu hắn có vấn đề sao?

Thật ra không phải, Dương Ân có thân thể bất tử, đối diện với dấu ấn Tử thần mà chiến vương Tử tước để lại hắn vẫn có thể nhẹ nhàng hóa giải, chứ không giống như Từ Tiểu Cường, bị dấu ấn gắn vào người, nếu không khống chế được sẽ bạo phát.

Chính vì thế mà Dương Ân mới muốn thử một lần. Như những gì Tiểu Hắc nói, hắn có một trái tim thích làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Có một mỹ nhân đang bị thương nặng trước mắt, hắn sao có thể trừng mắt nhìn người ta chết được, lương tâm hắn không cho phép.

Nhưng không phải nói muốn chia sẻ là chia sẻ được, còn cần phải có cùng một nguồn dẫn lực nữa.

Tiểu Hắc nói Dương Ân cách chia sẻ dấu ấn Tử thần với cô gái kia xong thì dẫn gấu Hắc Cương rời đi, để lại nơi này cho Dương Ân.

Đồng thời, nó còn đánh một ánh mắt “mờ – ám” cho Dương Ân, như đang ám thị Dương Ân phải làm một số chuyện mà nam nữ nên làm ấy.

Dương Ân vờ như không thấy, lòng lại thầm mắng: “Cái con chó đen này, Tử tước ta là chính nhân quân tử, sao có thể thừa cơ người khác gặp nạn để làm trò xằng bậy?”

Hắn nhìn về cô gái đang đau đớn, muốn xé áo của nàng ta ra để đón lấy dấu ấn Tử thần.

Hắn không nhịn được mà nuốt nước bọt, sau đó lẩm bẩm: “A di đà phật, a di đà phật, một nữ yêu tinh ăn thịt người từ trên trời rơi xuống, ta sợ nữ yêu tinh ăn thịt ta, a di đà phật…”

Ngay sau đó, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, nghĩ về phương pháp Tiểu Hắc vừa mới chỉ cho ban nãy. Hắn lợi dụng ý thức thần đình để ép ý thức Tử thần ra.

Lợi dụng lực đồng nguyên cảm ứng dấu ấn Tử thần của đối phương, như thế có lẽ sẽ khiến sức mạnh của đối phương bộc phát, mới khiến dấu ấn Tử thần phân sang cơ thể hắn được.

“Đến đi!”, Dương Ân hít sâu mội hơi, thôi thúc ý chí Tử thần của mình.

Từ cuộc chiến với đám tướng Man di tối qua, hắn đã rõ ràng được ý chí Tử thần nằm trong thần đình của mình, cũng là một tồn tại vô hình, nhưng khi hắn đả thông mạch Xung thì lại cảm ứng được rất rõ, chỉ cần hắn muốn, lúc nào cũng có thể gọi ra.

Khi hắn gọi ý chí Tử thần ra thì lợi dụng thần thức để hướng về phía cô gái, nhưng cũng chính lúc này, cơ thể nàng ta đột nhiên có sự biến đổi!

Nàng ta đang lợi dụng ý chí tinh thần và sức mạnh của mình để đè ép dấu ấn Tử thần đang ngày càng bành trướng, nhưng khi Dương Ân gọi ra ý chí Tử thần, nàng ta không chịu được nữa, dấu ấn Tử thần đã hoàn toàn bộc phát, hơi thở khủng bố của nhân vương tỏa ra, sức lực đó khiến bộ đồ đen bó sát vào người của nàng ta hóa thành bụi trong nháy mắt, cơ thể tuyệt mỹ cứ thế lộ ra trước mắt, vết máu trên vai chảy xuống nửa người nàng ta tạo thành một đóa hoa hồng trông cực kỳ bắt mắt.

Dương Ân nhìn thấy toàn bộ, nhưng không hề có chút ý xấu nào mà chỉ cảm thấy lạnh lẽo, vì hắn có khả năng sẽ bị khí thế vương giả này giết chết.

“Khởi!”, Dương Ân hét lên, tất cả sức lực trong cơ thể bị kích thích bạo phát, một kiện thiền y đột nhiên bao quanh cơ thể hắn.

Mà thiền y này đã tương đương với huyền giáp của cấp tướng, thậm chí còn dày hơn.

Khi Dương Ân tăng cảnh giới lên, lực phòng ngự của hắn dường như cũng tăng lên, nhưng hắn không thể nào hình thành được huyền giáp.

Không phải hắn không đủ sức, mà là muốn có huyền giáp thì phải đả thông 365 huyệt vị.

Cho dù Dương Ân có nền tảng mạnh mẽ thế nào thì cũng không đột phá được hạn chế này, hắn cố gắng ngưng tụ được thiền y đã là quá giỏi so với những chiến sĩ bình thường rồi.

Nhưng tiếc là khí vương giả quá khủng bố, trực tiếp đánh bay hắn ra khỏi chỗ.

Không chỉ thế, lực dấu ấn Tử thần này còn tỏa ra bốn phương tám hướng, cây cỏ úa tàn, hoa lá chết khô, sức mạnh màu đen này chính là lưỡi đao Tử thần, không thể ngăn cản.

Tiểu Hắc ở phía xa nhìn thấy cảnh này, hô nhẹ: “Cô gái này lại đè nén lực Tử thần đến mức này, xem ra cũng có tiền đồ đấy, không những muốn khống chế ý chí Tử thần mà còn muốn kết lực Tử thần thành hoa đạo để tiến đến cảnh giới cao hơn. Đúng là dũng cảm thật, nhưng thời gian không chờ đợi ai, cũng không biết tên nhóc đó có tiêu hóa nổi không nữa?”

Sau đó, Tiểu Hắc nhảy xuống từ trên thân của gấu Hắc Cương.

Nó nhảy như bay, vọt lên độ cao mấy chục trượng, sau đó nhả ra một viên huyền linh thạch hạ phẩm, rơi xuống vây quanh Dương Ân và cô gái đó.

Đồng thời, móng trước của Tiểu Hắc không ngừng thu hút những sức mạnh kỳ lạ, sau đó lần lượt bắn về huyền linh thạch.

Đám huyền linh phẩm này còn chưa rơi xuống đất thì đã bị sức mạnh của Tiểu Hắc hợp lại làm một, hình thành một mạng lưới năng lượng, cuối cùng rơi xuống che phủ Dương Ân và cô gái, cưỡng chế phong tỏa sức mạnh vương giả của nàng ta, không để cho đám năng lượng đó tỏa ra ngoài nữa, đồng thời không kinh động đến những sinh vật khác, khiến nơi này trở nên yên lặng như cũ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play