Lời của cháu trai Vân Kiệt, không phải là không có đạo lý,
Nếu Thẩm Lãng thật sự là chủ nhân của Trang viên Tống Nghị, vậy thì ông ấy đã đụng chạm Thẩm Lãng, tương lai liệu còn có cơ hội bước vào Trang viên Tống Nghị không?
Tất nhiên, không chỉ là vấn đề không bước vào được Trang viên Tống Nghị.
Nếu như Thẩm Lãng là chủ nhân của Trang viên Tống Nghị, vậy thì thân phận và địa vị của Thẩm Lãng, chắc chắn sẽ vượt trội hơn Trịnh Nam Sơn ông.
Trịnh Nam Sơn thật sự đang quan tâm, không chỉ là Trang viên Tống Nghị, còn có cả lo lắng bị sợ Thẩm Lãng trả thù.
Trong bữa tiệc lần trước, Trịnh Nam Sơn đã cố tình gây khó dễ cho Thẩm Lãng, mặc dù bị Thẩm Lãng thành công phản kích, nhưng sự thật là Trịnh Nam Sơn đã làm ra nhiều việc thiếu tôn trọng với Thẩm Lãng.
Nếu thân phận đảo ngược lại, địa vị của Thẩm Lãng cao hơn Trịnh Nam Sơn, vậy thì Trịnh Nam Sơn trước tiên cảm thấy, ngày tháng sau này có gặp phải sự trả thù của Thẩm Lãng hay không.
“Ông nội ơi, ông đang nghĩ gì vậy?” Trịnh Vân Kiệt hỏi.
“Ờ, không, không có gì, ông đi nghỉ ngơi đây, ngày mai còn phải tham gia thương hội Giang Nam.” Trịnh Nam Sơn xua xua tay, nhưng tâm trạng lại rất khó mà bình tĩnh được.
Sau đó, Trịnh Nam Sơn dáng đi loạng choạng, từng bước từng bước đi về hướng phòng của mình.
Còn Trịnh Vân Kiệt nhìn theo ông nội, anh ta cảm thấy rằng ông nội dường như lập tức đã trở nên già đi rất nhiều.
Sau khi Trịnh Nam Sơn bước vào phòng của mình, tự mình đóng cửa lại, sau đó bắt đầu lên mạng kiểm tra thông tin.
Bí ẩn về thân phận của Thẩm Lãng, giống như một tảng đá, đè nén trong lòng của ông ấy.
Điều này và trước đây, tiền hậu bất nhất.
Ông ấy với tư cách là Vĩnh Định Hầu của Giang Nam, người kế thừa tước vị, lại ngay vào lúc này, thể hiện rõ vẻ mênh mông mù mịt vô cùng.
Núi này còn có núi khác cao hơn, lời này không hề sai.
Tuy Trịnh Nam Sơn là nhân vật lớn như vậy của Giang Nam, cũng có ý thức được nguy cơ.
Sau khi kiểm tra rất nhiều thông tin, Trịnh Nam Sơn lại không có bất kỳ phát hiện quan trọng nào.
Ông ấy cảm thấy việc tự mình điều tra cũng không có ích gì, phải nhờ đến những người có chuyên môn để điều tra.
“Nếu hắn ta thực sự là nhân vật lớn bí ẩn nào đó, vậy thì Thẩm Lãng chắc chắn không phải là tên thật của hắn ta, hắn ta ta có thể đang dùng cái tên giả này để không biết đâu là thật đâu là giả.”
“Thẩm Lãng, tôi hy vọng sẽ gặp lại anh ở phòng thương mại Giang Nam vào ngày mai.”
Trịnh Nam Sơn bày ra vẻ mặt nghiêm túc.
Khi gặp mặt lại, ông ấy tuyệt đối sẽ không bao giờ làm nhục Thẩm Lãng nữa.
Nhưng mà ông ấy hy vọng có thể tiếp xúc với Thảm Lãng nhiều hơn, từ đó mà hiểu sâu hơn về Thẩm Lãng.
Sáng sớm ngày hôm sau, thương hội Giang Nam được mong đợi đã lâu, cuối cùng đã mở ra tấm màn che.
Thương hội Giang Nam lần này, được tổ chức tại tầng một Khu A của Tòa nhà Thương mại Tài chính Toàn cầu.
Thương hội Giang Nam lần nào cũng sẽ được tổ chức tại đây.
Những người tham dự cuộc họp hôm nay, đều là tinh hoa của giới doanh nghiệp Giang Nam.
Có những phú hào giá trị bản thân hơn trăm triệu, có những người là nhà khởi nghiệp nổi tiếng, có những CEO của các tập đoàn niêm yết, còn nhiều điều hành cấp cao đảm nhận các chức vụ quan trọng ở các công ty.
Ngoài những người giỏi giang của giới doanh nghiệp, còn có các nhân vật tiêu biểu của các ngành khác.
Xét cho cùng đây là cuộc hội hớp giới kinh doanh lớn nhất toàn Giang Nam, những người tham gia đến từ nhiều nơi và có những lai lịch khác nhau.
Giống như các thương hội khác, thương hội Giang Nam, cũng đi theo những quy trình bình thường.
Hôm nay là lễ khai mạc, chủ yếu là đọc diễn văn khai mạc, tổng kết những gì đã qua, hướng tới tương lai.
Vì vậy, hôm nay sẽ không có một buổi gặp mặt chính thức, mà là để tìm hiểu lẫn nhau, giao lưu với nhau một chút.
Đặc biệt là đối với các công ty lần đầu tiên đến tham gia thương hội Giang Nam, họ là đối tượng bàn tán trọng điểm
Lúc này, Thẩm Lãng đi cùng với 9526, cũng đã đến khu A của Tòa nhà Thương mại Tài chính Toàn cầu.
Sau khi nhìn lướt qua những chiếc ô tô sang trọng đủ màu đang đậu dưới lầu, Thẩm Lãng bình tĩnh bước qua cửa.
Anh ấy không có bất kỳ tâm trạng đặc biệt nào khi anh ấy đến nhà của mình, dạo một vòng sẽ quay về
Chính ngay lúc này, Tống Tri Viễn và cháu gái Tống Từ của ông ấy, cũng đến ngay sau đó.
Tống Tri Viễn nhìn thấy Thẩm Lãng, liền lên tiếng chào hỏi Thẩm Lãng.
“Tiểu Thẩm, cậu đến sớm hơn tôi một bước.”
Tống Tri Viễn đối với Thẩm Lãng, trong lòng có một chút bực dọc.
Bởi vì ông ấy lần trước mời Thẩm Lãng đến ở nhà ông ấy, còn muốn bàn bạc chuyện hôn sự giữa Thẩm Lãng và cháu gái Tống Từ, nhưng mà đều bị Thẩm Lãng từ chối.
Đây là điểm không cảm thấy thoải mái của Tống Tri Viễn.
Thẩm Lãng quay đầu lại, nhìn thấy Tống Tri Viễn và Tống Từ, khẽ gật đầu nói: “Cũng được, không tính là sớm.”
Ngay lập tức, Thẩm Lãng liền quay đầu, tiếp tục đi về phía trước.
Tống Tri Viễn thấy tình huống vậy, sắc mặt có chút thay đổi, nhưng mà vẫn là mặt dày đuổi theo.
Lúc này, Tống Từ cũng không có đắn đo quá nhiều, cô ấy đầy sức sống đuổi theo Thẩm Lãng.
Và từ phía sau, đôi tay trực tiếp ôm qua cổ của Thẩm Lãng, sau đó nhảy lên lưng của Thẩm Lãng.
Nhìn thấy cháu gái chủ động như vậy, Tống Tri Viễn che mắt lại.
“Haizz, con gái con đứa mà lại chủ động như vậy, đàn ông càng không cảm thấy yêu thích, vả lại Tiểu Từ con cũng mặc chiếc váy quá ngắn đi, mau leo xuống, bị phơi bày sẽ không tốt đâu.”
Tống Tri Viễn đuổi theo kịp và nói với cháu gái.
“Không sao đâu ông nội, anh Lãng sẽ bảo vệ con thật tốt, ông xem anh Lãng cũng rất tự nhiên lấy tay che lại, yên tâm đi anh Lãng hiểu được thương hoa tiếc ngọc mà.” Tống Từ không đồng ý phản ứng.
Thần Lãng nhất thời cảm thấy không nói nên lời.
Tiểu yêu tinh Tống Từ này, cũng thật quá…
“Tôi đây là sợ cô lộ hết ra, chỉ là lo lắng cái mông của cô nở hoa mà thôi.” Thẩm Lãng lãnh đạm nói.
“Điều đó có nghĩa, anh Lãng vẫn là thương yêu em mà.” Tống Từ bám vào lưng Thẩm Lãng không chịu xuống.
9526 ở bên cạnh, tức khắc trở nên đầy sát khí.
Trong mắt 9526, nếu một người xa lạ lại gần chủ nhân một tấc, đó chính là mạo phạm!
“Làm ơn cho tôi xuống!”
9526 vô cùng lạnh lùng, sau đó vươn tay kéo Tống Từ ra khỏi lưng của Thẩm Lãng.
Lúc này, dọa cho Tống Từ cảm thấy sợ hãi.
“Chị gái này dữ quá à, còn người xinh đẹp thế, làm gì mà dữ vậy chứ?” Tống Từ nói.
Tuy nhiên, 9526 hoàn toàn không quan tâm đến, những lời khen ngợi này đối với cô ấy cũng chẳng có ích lợi gì.
Cô ấy vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng vô tình như cũ, lạnh lùng liếc nhìn Tống Từ nói: “Nếu cô còn tới gần chủ nhân nửa bước, tôi sẽ giết cô!”
Tống Từ lại bị 9526 làm cho hoảng sợ, cô ấy hoang mang hỏi đầy nghi hoặc: “A, đây… Chủ… chủ nhân? Anh Lãng, anh thật biết đùa đó, vậy mà lại chơi trò chủ tớ?
Thẩm Lãng lại bày ra vẻ mặt đen xì, nói thẳng: “Trong đầu này của cô chứa cái gì vậy, là hồ dán phải không?”
“Hihi, không phải là hồ dán, là trà sữa, là bông lan matcha, là kem, là thịt nướng, là…” Tống Từ nói.
“Tại sao đều là đồ ăn vậy?” Thẩm Lãng cảm thấy rất cạn lời.
“Đây đều là những món yêu thích của tôi, tôi còn thích ăn…”
Tống Từ nói về những món ngon cô ấy yêu thích, như đếm những đồ quý giá trong nhà
Nhưng mà, Thẩm Lãng không có lòng dạ nào nghe cô ấy nói những lời này, liền vội vàng tăng tốc độ, bỏ lại Tống Từ ở sau lưng.
Còn 9526 hộ tống ở phía sau Thẩm Lãng, không cho phép Tống Từ đến gần.
Tiểu yêu tinh Tống Từ này, da mặt rất là dày, đi theo phía sau, tiếp tục khen 9526, tìm cách có được hảo cảm.
Cuối cùng, Thẩm Lãng cũng đã đến hội trường.
Lúc này, Thương hội Giang Nam, đang tiến hành theo trình tự bình thường.
Thẩm Lãng vừa đến hội trường, không có thu hút được nhiều sự chú ý của bao nhiêu người.
Dù sao toàn bộ người ở đây đều là tinh anh của giới doanh nhân, quyền quý của xã hội thượng lưu, anh ấy là một gương mặt đầy xa lạ, thật sự không có cách nào thu hút người ta chú ý.
Tuy nhiên, những phú hào và nhân vật thượng lưu này, những chuyện đang thảo luận, ngược lại cũng có chút thú vị.
“Mấy người đoán xem, hôm nay công tử lợi hại hơn người có tới hiện trường không?”
“Tôi đoán chừng sẽ không đâu, đại công tử đến từ Kinh đô như anh ấy, không có khả năng xuất đầu lộ diện.”
“Không sai, nửa tháng trước đã đến Giang Nam, những nhà giàu sang quyền thế lớn đều mở cửa chào đón, thế nhưng công tử lợi hại hơn người lại không cho bất cứ ai chút mặt mũi nào.”
“Chắc chắn rồi, công tử lợi hại hơn người không có làm gì sai cả, nếu đổi lại là tôi cũng sẽ không lộ diện sớm như vậy đâu, chắc chắn sẽ muốn hạ uy phong của từng nhà giàu sang quyền thế lớn”
“Có lẽ, công tử lợi hại hơn người đang ở trong đám đông, giả dạng thành một người hầu nhỏ bé âm thầm quan sát.”
“Ông đây là đang nói theo thuyết âm mưu rồi đó, công tử đến từ Kinh đô như công tử lợi hại hơn người đây, ở hội trường vòng tới vòng lui cũng đủ mệt mỏi, chắc hẳn vào lúc này đang ngồi trong quán trà gần đây, vừa uống trà vừa xem náo nhiệt.”
Nghe cuộc trò chuyện của những người bên cạnh, Thẩm Lãng cười một cách lạnh nhạt.
Ai nói công tử đến từ Kinh đô không thể đi dạo hội trường chứ, mục đích thử luyện gia tộc lần này, chính là để mài luyện, chứ không phải là để hưởng thụ.
Không đích thân đến hội trường, làm sao có thể hiểu được đối thủ cạnh tranh nhanh hơn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT