"Để bọn họ nghỉ ngơi ở phòng chờ đi, tôi xử lý xong hợp đồng này trước đã." Thẩm Lãng bàn giao công việc lại cho thư ký.
Sau khi thư ký đi ra ngoài, Thẩm Lãng tiếp tục phê duyệt hợp đồng.
Mà ở bên này, Tống Tri Viễn cùng Tống Thiên Nga được thư ký mang đến phòng chờ nghỉ ngơi.
"Xin mời chủ tịch Trí Viễn và cô Thiên Nga chờ một lát, chủ tịch của chúng tôi sắp xong rồi đây."
Nghe thấy thư ký nói vậy, Tống Tri Viễn và Tống Thiên Nga nhìn nhau, sau đó ra ghế ngồi chờ.
Ngay sau đó, thư ký mang tới cho Tống Tri Viễn và Tống Thiên Nga hai ly cà phê.
"Ông nội, chủ tịch tập đoàn Phi Vũ là ai vậy ạ?" Tống Thiên Nga hỏi.
"Ông cũng không biết, ông còn chưa thấy qua bao giờ, đó là một nhân vật thần bí chưa từng xuất hiện danh tính, nhưng ông đoán cũng tầm tuổi ông." Tống Tri Viễn trả lời.
"Vậy thì chắc cũng là ông già, tý nữa cháu phải gọi bằng ông sao?" Tống Thiên Nga hơi chớp chớp đôi mắt sáng đầy vẻ hiếu kỳ hỏi.
"Đúng vậy, nên gọi bằng ông, sau khi ông ta tới đây thì cứ gọi bằng ông đi." Tống Tri Viễn tùy ý trả lời.
Nếu như ông lớn của tập đoàn Phi Vũ thật sự cùng thế hệ với Tống Tri Viễn, như vậy thì Tống Thiên Nga gọi bằng ông, cũng là hợp tình hợp lý.
Sau đó, Tống Tri Viễn lại cố ý dặn dò một câu, nói với cháu gái: "Thiên Nga à, cháu nhất định phải lễ phép với người ta đấy, phải thật khách khí, không được nóng vội, dù sao thì tập đoàn Tống thị của chúng ta có thể tới Giang Nam tham gia hội nghị lần này, đều là do tập đoàn Phi Vũ đã giúp đỡ, cho nhà họ Tống chúng ta có cơ hội đặt chân tới đất Giang Nam nên chúng ta nhất định phải thể hiện thành ý."
"Được rồi mà ông nội, cháu hiểu, cháu sẽ kiềm chế lại." Tống Thiên Nga gật gật đầu nói.
Ước chừng sau hai mươi phút, cuối cùng cũng có người đi vào trong phòng nghỉ ngơi.
"Chào ông ạ... ông là..."
Tống Thiên Nga nhanh chóng thấy có người bước vào cửa, còn chưa nhìn rõ mặt mũi gì, đã vội vàng chào ông.
Thẩm Lãng mỉm cười, còn gật đầu đáp: "Ừ chào."
Tống Thiên Nga nghe được âm thanh này, thấy có gì đó không đúng, với lại gương mặt này...
Lập tức, Tống Thiên Nga đã kịp phản ứng.
"Anh Lãng, anh còn trêu em nữa kìa, anh thật xấu tính!" Khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Tống Thiên Nga hiện lên một tia nổi giận.
Sau đó, Tống Thiên Nga liền nhào về phía Thẩm Lãng, đâm thẳng đầu vào trong ngực rắn chắc của Thẩm Lãng.
Lúc này, mặt của Tống Tri Viễn tràn đầy nghi hoặc, hỏi: "Thẩm Lãng, tại sao cậu lại ở chỗ này? Cậu đến tập đoàn Phi Vũ làm gì vậy?"
Sau đó, Tống Tri Viễn liền hiểu ra, anh cười nói: "Cháu xuýt nữa thì quên mất, bây giờ cháu là tổng giám đốc truyền thông của tập đoàn Phi Vũ, cũng là người của tập đoàn Phi Vũ."
Nếu như Tống Tri Viễn mà nhìn thấy Thẩm Lãng từ trong văn phòng chủ tịch đi ra, có thể sẽ càng kinh ngạc hơn.
Nhưng bởi vì không có ấn tượng gì lắm, nên Tống Tri Viễn không nghĩ tới thân phận củaThẩm Lãng cùng vị lớn đứng sau tập đoàn Phi Vũ có liên hệ gì với nhau, vẫn là không có khả năng.
Huống hồ, một tay có thể đem tập đoàn Tề thị hủy diệt, trong vòng nửa năm lại có thể nắm trọn các hạng mục ở Vân Thành, có thể một lần nữa thay đổi, làm cho Phi Vũ đứng đầu ở Vân Thành, mà ông lớn này của Phi Vũ lại không xuất đầu lộ diện, thì hẳn là một người vô cùng tài giỏi, lại trí tuệ như thế, thì ít nhất cũng phải là năm mươi tuổi trở lên, làm sao có thể là một thanh thanh niên hơn hai mươi tuổi được.
"Haha." Thẩm Lãng chỉ nhẹ giọng cười cười, không giải thích gì thêm.
Lúc đầu anh nghĩ sẽ nói thẳng với Tống Tri Viễn và Tống Thiên Nga, nhưng đối phương đã cho rằng như thế rồi thì cũng cứ để vậy thôi.
Thẩm Lãng không để lộ thân phận thì có thể thấy được tình cảm mà nhà họ Tống đối với anh là có thẳng thắn hay không, nếu như bây giờ để lộ ra thân phận kia thì chắc rằng về sau Nhà họ Tống đối xử với anh sẽ có phần e ngại.
Mà ngay lúc này, Tống Thiên Nga lại ở một bên nũng nịu, một bên nói ra: "Ông nội, sếp của tập đoàn Phi Vũ, có khả năng là anh Lãng hay không?"
Đây chỉ là một suy đoán của Tống Thiên Nga, bắt nguồn từ sự yêu thích của cô với Thẩm Lãng.
"Khả năng này là không lớn." Tống Tri Viễn nhìn vào mắt Thẩm Lãng, sau đó lắc đầu.
Ông thừa nhận là Thẩm Lãng rất có năng lực, một tay trợ giúp truyền thông Tử Đằng giải quyết những rắc rối đang gặp phải, nhưng mà sếp của tập đoàn Phi Vũ lại rất có thủ đoạn, kiến thức cao thâm lại hiểu biết rất rộng, tuyệt đối không phải là thứ mà một người trẻ tuổi có được.
"Thế nhưng mà anh Lãng thật giống như là tổng giám đốc bá đạo vậy đó." Tống Thiên Nga hết sức yêu thích, nhào vào trong ngực Thẩm Lãng ôm chặt không chịu buông tay ra.
"Thiên Nga à, cháu..." Tống Tri Viễn mặt đen lại, ông thật không biết làm thế nào mới quản lý được đứa cháu gái này.
Đã từng có lần Tống Tri Viễn hi vọng cháu gái đối Thẩm Lãng nhiệt tình một chút, thân cận một chút, thậm chí còn tạo cơ hội cho hai đứa trẻ này được tiếp xúc nhiều hơn. Nhưng mà lại không nghĩ tới, Thẩm Lãng dựa vào mị lực của mình mà hấp dẫn cháu gái ông, cháu gái ông lại bị dính vào Thẩm Lãng không thoát được, ở bên ngoài lại thân mật như vậy, anh thật ra còn giỏi hơn.
Tống Thiên Nga chính là khát khao thân thể của Thẩm Lãng, bây giờ vừa thấy được Thẩm Lãng liền không khống chế nổi nữa, cô đối với người ngoài đều là điêu ngoa tùy hứng, chỉ có đối Thẩm Lãng mới nhiệt tình như lửa, dính chặt lấy anh.
Thẩm Lãng cười nhạt một tiếng, đem Tống Thiên Nga nhẹ nhàng đẩy ra, sau đó nói: "Chú ý xung quanh, đây là ở tập đoàn Phi Vũ đấy."
"Đúng rồi anh Lãng, đêm qua anh đã đi đâu?" Tống Thiên Nga uống một ngụm nước, sau đó hỏi.
"Hôm qua anh nghỉ ngơi ở nhà." Thẩm Lãng đáp lại.
"Thế nhưng khi em điện thoại cho anh, tại sao anh lại tắt máy vậy?" Tống Thiên Nga lại hỏi.
"Chắc là lúc ấy điện thoại của anh mới hết pin." Thẩm Lãng cười cười, đáp lại.
Lúc này, Tống Tri Viễn kéo tay Thẩm Lãng ra, để cho anh ngồi xuống, có thể thấy được quan hệ của hai người rất thân mật, Tống Tri Viễn vô cùng coi trọng
Thẩm Lãng.
"Thẩm Lãng à, hôm nay ông cùng Thiên Nga đến để tìm giám đốc của tập đoàn Phi Vũ, định mời ngài ấy ăn cơm, cậu cũng cùng đi với hai chúng ta tiếp khách đi." Tống Tri Viễn híp mắt nói.
"Hai người thật sự định mời giám đốc của tập đoàn Phi Vũ ăn cơm sao?" Thẩm Lãng cười cười hỏi.
"Không sai Thẩm Lãng, ông phải thừa nhận, lần này tập đoàn Tống thị có thể thành công, nếu như lúc trước không phải là cùng với tập đoàn Phi Vũ hợp tác, thì Tống thị cũng không có tên trong danh sách, cũng sẽ không có được cơ hội để mở rộng kinh doanh ở Giang Nam, may mà có Phi Vũ hỗ trợ, Tống thị mới có được hôm nay." Tống Tri Viễn ngữ khí trịnh trọng nói.
"Hai người định mời giám đốc của Phi Vũ ăn cơm, thì chắc là hơi khó." Thẩm Lãng nói.
"Sếp của Phi Vũ không định đến tham dự sao? Nhưng thư ký đã nói, chúng ta chỉ cần chờ một lúc là có thể gặp được ngài ấy mà." Tống Trí Viễn nói.
"Không phải như thế đâu, ngài ấy đã gặp qua rồi." Thẩm Lãng cười nhạt nói.
"Ơ? Không có khả năng, sếp của Phi Vũ làm sao biết chúng ta được." Tống Tri Viễn lắc đầu.
"Thật sự là mọi người đã gặp nhau rồi." Thẩm Lãng nói.
Nghe nói như vậy, Tống Tri Viễn nghi ngờ nhìn xung quanh, ông đang tìm kiếm sếp của Phi Vũ, xem đang đứng đâu quan sát bọn họ.
"Chẳng lẽ, ngài ấy vừa rồi đã bí mật quan sát ông cùng với Thiên Nga sao?" Trong lòng Tống Tri Viễn đầy nghi hoặc.
Thẩm Lãng gật gật đầu. Không phải bí mật quan sát, mà là ở gần ngay trước mắt!
"Giám đốc của tập đoàn Phi Vũ, trốn cũng thật kỹ, làm gì mà đến ông đứng đây cũng không thể thấy được ngài ấy chứ." Tống Tri Viễn bất đắc dĩ thở dài.
"Ông không cần phải phiền muộn như vậy đâu, hợp tác vẫn sẽ tiếp tục mà, trong tương lai cũng sẽ có cơ hội gặp mặt thôi."
Thẩm Lãng nói vô cùng tự nhiên, an ủi Tống Tri Viễn một câu, thì đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Là của Mộc Hồng Diệp gửi tới.
Thẩm Lãng lập tức hiểu được, các vị nguyên lão trong tập đoàn, đối với thành tựu lần này của anh, đã có kết quả!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT