Siêu xe màu xám bạc giống như một đầu mãnh thú phát điên gào thét mà đến.
Không nghi ngờ gì nữa, chiếc xe này vừa mới xuất hiện đã lập tức hấp dẫn ánh mắt một đám đông.
Chẳng qua sau khi Thẩm Lãng xuống xe thì nhanh chóng xoay người tiến vào hội trường Đêm Vân Nghê, điều này khiến người xung quanh vốn không kịp chụp hình.
Hội trường Đêm Vân Nghê ngay ở tầng ba cao ốc quốc tế Thiên Kiêu, lúc Thẩm Lãng bước vào, một làn gió thơm xộc vào mũi.
Hôm nay ngôi sao nữ đến rất nhiều, từng gương mặt trang điểm lộng lẫy, lúc đi đường mang theo mùi hương nước hoa.
Thẩm Lãng đi vào đám người cũng không gây quá nhiều chú ý.
Nhưng điều này cũng không đáng kể, hôm nay không phải tới đóng vai ngầu lòi mà là có chuyện quan trọng.
Cho nên sau khi Thẩm Lãng tiến vào hiện trường thì cũng không có biểu hiện sinh động gì.
Bây giờ anh thân là ông chủ phía sau màn của tập đoàn Phi Vũ, đương nhiên sẽ không tự mình xuống đài giống như Nhạc Sâm, đi lôi kéo ngôi sao nữ.
Đêm nay anh đến chỉ có một mục đích, đó là quan sát những hành động cử chỉ của những ngôi sao nữ này.
Nếu có ai nói chuyện hành động khiến anh phản cảm, thậm chí người có phẩm hạnh không đoan chính, anh tuyệt đối sẽ không đi đào, cho dù đối phương chủ động gia nhập truyền thông Tử Đằng thì anh cũng không thu nhận.
Nhạc Sâm tung lưới lớn nhưng Thẩm Lãng thì không, anh theo đuổi là chất lượng, đã tốt thì phải tốt hơn.
Thế là trước khi bữa tiệc ở Đêm Vân Nghê chính thức bắt đầu, Thẩm Lãng tìm nơi ngồi xuống trước, vừa thưởng thức rượu vừa quan sát cử động của nhóm sao nữ.
Nhóm sao nữ muôn hoa khoe sắc, ở trong mắt người khác là một tin tức lớn, sẽ thấy say sưa ngon lành, đặc biệt có niềm vui thú. Nhưng trong mắt Thẩm Lãng thì lại rất nhàm chán.
Lúc này có nghệ sĩ nữ mặc váy dài trắng đi tới bên cạnh Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng nhàn nhạt nhìn lướt qua, phát hiện anh không quen nên lại một mình thưởng thức rượu.
Mà nghệ sĩ nữ mặc váy trắng kia bỗng nhiên dừng lại trước mặt anh.
“Có thể nhường vị trí cho tôi không? Tôi có người bạn vô cùng quan trọng, chờ lát nữa tôi muốn uống ly rượu cùng anh ấy.”
Nữ nghệ sĩ váy trắng vừa tới đã thể hiện ý đồ.
Cho đến lúc này, Thẩm Lãng mới bằng lòng nhìn thẳng nữ nghệ sĩ này một chút.
Nữ nghệ sĩ váy trắng này có một gương mặt trái xoan, mặc dù có đôi mắt đẹp nhưng có thể thấy được con mắt rất to.
Cái mũi dường như có dấu hiệu của sự chỉnh sửa, nhưng nói chung gương mặt cũng tạm được, cộng thêm vóc dáng thì có thể chấm tám mươi điểm.
Tám mươi điểm trong mắt Thẩm Lãng thì trong mắt người khác có lẽ phải tám mươi lăm điểm.
Bởi vì người phụ nữ động dao trên mặt nên tất nhiên không được tính trên chín mươi điểm.
“Không được.” Thẩm Lãng trực tiếp lắc đầu từ chối.
Nếu như đối phương là người phụ nữ mang thai hay già yếu tàn tật thì Thẩm Lãng chắc chắn sẽ không tiếc rẻ, trực tiếp nhường chỗ.
Nhưng đối phương chỉ hẹn bạn tới uống ly rượu, cũng không có chuyện quan trọng, Thẩm Lãng không có lý do nhường chỗ.
Đương nhiên Thẩm Lãng cũng không cho rằng đối phương có ác ý, anh chỉ là không thích tùy tiện nhường chỗ, nói cách khác chỉ là đơn giản không thích.
Lúc nhận lại sự từ chối của Thẩm Lãng, nữ nghệ sĩ váy trắng này tự giới thiệu thẳng ra.
“Là do hôm nay tôi đổi kiểu tóc sao? Tôi là Chu Vân Vân, anh không nhận ra sao?” Chu Vân Vân nói, còn kề sát mặt lại gần.
Điều này liền khiến Thẩm Lãng phản cảm.
Lại một làn gió thơm bay tới, Thẩm Lãng nhíu mày.
Toàn bộ hiện trường Đêm Vân Nghê bị mùi nước hoa nhiều loại nhãn hiệu trộn lẫn với nhau, cho dù là nước hoa tốt, ngửi nhiều cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
“Tôi thật sự không biết.” Thẩm Lãng lắc đầu, anh muốn cười.
Không thể nào, không thể nào, sẽ không thật sự có nghệ sĩ cảm thấy mình đóng mấy bộ phim truyền hình thì liền trở thành thần tượng quốc dân chứ.
“Đừng, sao anh có thể không biết tôi, tôi đóng vai chính hai bộ phim truyền hình, năm ngoái còn thường xuyên chiếu ở đài truyền hình Vân Thành.” Vẻ mặt Chu Vân Vân khó hiểu.
“Tôi vẫn thực sự không có ấn tượng.” Thẩm Lãng hơi không kiên nhẫn trả lời.
Năm ngoái Thẩm Lãng còn giao hàng ở thành phố Bình An, làm sao có thời gian xem ti vi.
“Anh suy nghĩ lại thật kỹ, chắc chắn có ấn tượng.” Vẻ mặt Chu Vân Vân kinh ngạc truy hỏi.
“Thật sự không có.”
Có ấn tượng con khỉ, Thẩm Lãng chưa từng quan tâm ngôi sao nhỏ từ tuyến thứ ba trở xuống.
Đối với Chu Vân Vân mà nói, nếu đã nhắc nhở nhiều như vậy mà đối phương vẫn không có ấn tượng thì thật sự có hơi thất bại.
“Ui chao, chính là giấu mìn trong quần rồi.” Chu Vân Vân nóng nảy giậm chân.
“Cái này tôi biết, thì ra nguyên tác là từ cô.” Thẩm Lãng cười.
“Không phải, nguyên tác không phải tôi, tôi là cái khác, cái sau vượt cái trước, tôi giấu mười cái.” Chu Vân Vân nói.
“Nói như vậy ngược lại tôi nhớ cô còn vượt hẳn cả nguyên tác kia, cũng bởi vì như vậy mà trở thành hotsearch trên Instagram.”
“Bây giờ anh rốt cuộc biết tôi là ai rồi nhỉ?” Đột nhiên trên mặt Chu Vân Vân hiện lên một tia đắc ý.
Hotsearch Instagram, đó cũng không phải ai muốn lên thì có thể lên, vì thế Chu Vân Vân có chút tự hào vì vượt qua nguyên tác.
“Biết.” Thẩm Lãng gật đầu.
“Anh biết rồi vậy tại sao còn không nhường chỗ cho tôi? Dù sao tôi cũng là ngôi sao!” Giọng điệu Chu Vân Vân sắp tức giận.
“Ngôi sao thì sao, cô trước mắt những người trang điểm lộng lẫy này, người nào chẳng phải ngôi sao? Ngôi sao bảo tôi nhường chỗ thì tôi nhất định phải nhường sao? Bên cạnh cũng không phải không có chỗ.”
Thái độ Thẩm Lãng cứng rắn, chủ yếu chỗ xung quanh cũng không ít, mà Chu Vân Vân hết lần này tới lần khác muốn anh nhường chỗ, chỉ điểm này thôi thì không có khả năng thỏa hiệp rồi.
“Tôi cứ muốn của anh đấy! Nơi này khá yên tĩnh, có lợi cho tôi tiếp xúc nói chuyện với nhân vật lớn kia!” Chu Vân Vân trừng mắt hạnh tức giận.
“Cút!”
Thẩm Lãng trực tiếp hét lên.
Từ khi nào nghệ sĩ nhỏ tuyến mười tám đã dám khiêu chiến với anh rồi.
Chu Vân Vân nghe nói như thế thì sắc mặt giật mình sợ hãi, dường như khó mà tiếp nhận.
Cô ta cảm thấy mình thật vất vả lăn lộn, bây giờ cũng là người nổi tiếng, đối phương nhìn thấy cô ta không những không muốn kí tên chụp ảnh chung với cô ta, lại còn thẳng thừng đuổi cô ta, đây là chuyện cô ta hoàn toàn không đoán trước được.
"Anh dám bảo tôi cút? Anh được đấy, anh có biết lát nữa người tôi muốn nói chuyện và thưởng thức rượu là nhân vật gì chứ?” Chu Vân Vân tức giận chất vấn.
“Tôi quan tâm anh ta là ai à, cho dù ông trời tới cũng vậy thôi.” Thẩm Lãng lạnh lùng nói.
“Bớt mạnh miệng dùm, anh ta tới thì anh quỳ xuống cũng không kịp đâu.”
Chu Vân Vân vừa nói lời này xong thì tiếng chuông điện thoại của cô ta reo lên, có vẻ là nhân vật lớn mà cô ta hẹn kia.
“Tổng giám đốc Hanh, em đến rồi, anh tới đây đi, chúng ta tới bàn số mười sáu bên này nói chuyện.”
Chu Vân Vân muốn ông chủ này bảo đảm vị trí nữ chính của cô ta.
“Vân Vân, tôi tới liền, chờ tôi, cục cưng.”
“Tổng giám đốc Hanh, bên này có thằng khốn muốn chiếm bàn em, anh mau tới đuổi thằng này đi đi.” Chu Vân Vân nói.
“Là ai không hiểu chuyện như thế, tôi lập tức tới xẻo thịt nó.”
Sau khi Chu Vân Vân nói xong với ông chủ Ngưu kia thì cô ta khoanh hai tay trước ngực, bày ra dáng vẻ vênh váo tự đắc, nói với Thẩm Lãng: “Bây giờ tôi nói cho anh biết tên ông lớn này thì tuyệt đối hù chết anh, ông ta chính là ông trùm Hanh, ông chủ bất động sản nhà họ Ngưu.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT