Xung quanh bắt đầu vang lên những lời tán dương khen ngợi, sau đó khách du lịch bắt đầu lựa chọn món ăn yêu thích của mình.

“Mọi người muốn ăn gì, để tôi đi gọi.”

Trần Hùng cũng cảm thấy vô cùng hài lòng, có tiền hay không không quan trọng, chủ yếu là thái độ phục vụ này khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái.

“Cha ơi, Thanh Thảo muốn ăn thịt gà luộc.” Lâm Thanh Thảo nói.

“A a, được, chút nữa cha sẽ gọi cho con nhé.”

Trần Hùng xoa xoa đầu Lâm Thanh Thảo, trong khi Lâm Ngọc Ngân và Lưu Ánh Nguyệt bọn họ ở bên cạnh lại không có yêu cầu gì, dù sao thì lấp đầy cái bụng là được, không cần thiết phải quá để ý làm gì.

Thế là, Trần Hùng và Tám ngón tay điên liền đi gọi món, thức ăn ở nhà hàng này cũng không tệ, hơn nữa màu sắc, hương vị của món ăn cũng đều rất tuyệt.

Nhưng khuyết điểm duy nhất chính là, tất cả những món ăn ở đây đều rất cay, những món ăn thanh đạm thì lại rất ít.

Còn nữa, trong lúc đang ăn, Trần Hùng bọn họ còn phát hiện những món ăn này đều có mùi vị rất nồng, không những cay mà còn hơi mặn, mặc dù rất ngon nhưng nếu ăn nhiều thì sẽ cảm thấy khát nước.

Khi những khách du lịch này đã ăn được gần một nửa thì bắt đầu có người muốn mua nước khoáng hoặc chút đồ uống.

Bàn của Trần Hùng bọn họ cũng vậy, bởi vì ăn quá nhiều đồ cay và mặn nên bọn họ cũng muốn mua chút nước gì đó để uống.

Nhưng sau đó bọn họ lại nhận được một câu trả lời vô cùng khó tin.

Bởi vì chiếc xe của nhà cung cấp rượu và nước đã gặp sự cố trên đường đi nên nhà hàng này thậm chí là cả trạm phục vụ hôm nay đều không có rượu, nước và đồ uống để bán. Rượu, nước, đồ uống không có cũng thôi đi, nhưng thậm chí cả nước đun sôi cũng không có.

Điều này khiến cho mọi người không hiểu nổi, một trạm phục vụ lớn như vậy, ngay cả nước để uống mà cũng không có là sao chứ?

Trong chốc lát, trong nhà hàng đã có không ít khách du lịch bắt đầu trách móc.

Đồng thời cũng có người yêu cầu nhân viên nhà hàng nhanh chóng đun nước sôi.

Vừa nãy bọn họ vì nhìn thấy đồ ăn ở đây vừa rẻ lại vừa ngon, nên rất nhiều người đều đã ăn không ít, mà đến tận bây giờ bọn họ đã rất khát vì ăn quá nhiều đồ cay và mặn rồi.

Nhưng phía bên nhà hàng lại không hề đưa ra bất cứ phản hồi nào.

Thấy tâm trạng của mọi người không ổn, Công Chiến ở phía bên kia liền vội vàng đứng lên.

Anh ta đưa tay ra nhìn đồng hồ một lát rồi nói: “Các vị khách du lịch, hôm nay phía bên trạm phục vụ đích thực là có gặp phải một số tình huống đặc biệt, chúng tôi ngay tại đây nói lời xin lỗi với mọi người vì đã gây ra sự bất tiện cho mọi người.”

“Các người xem đi, thời gian hiện tại cũng không còn sớm nữa, xe khách của chúng tôi cũng sắp khởi hành rồi, giờ mà ở đây đợi nước sôi thì lãng phí quá nhiều thời gian.”

“Nhưng mà trong khu hành lý của xe khách đã có chuẩn bị nước khoáng rồi, mọi người cứ ăn no trước đi đã, rồi nhịn một chút, đợi đến khi lên xe, tôi sẽ phát nước cho mọi người, được không?”

Bởi vì biểu hiện suốt cả đường đi của Công Chiến rất xuất sắc nên mọi người cũng có ấn tượng tốt với anh ta, nếu Công Chiến đã nói như vậy rồi thì những khách du lịch có mặt tại nhà hàng cũng không nói thêm gì nữa.

Thế là mọi người nhẫn nhịn ăn xong bữa cơm, rồi sau đó bắt đầu lần lượt trở về xe khách.

Mà Công Chiến cũng không hề lừa gạt mọi người, lúc này đã có người bắt đầu khiêng mấy thùng nước khoáng từ trong khu hành lý của xe khách đưa lên xe rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play