Ít ra năm đó khi Trần Hùng phát triển tổ chức Thiên Tội, loại phương pháp này là thích hợp nhất. Không những có thể nâng cao bản thân mình, còn có thể tìm ra điểm yếu của đối thủ.
Trong không gian lưu trữ riêng của thiên mạng có lưu trữ ít nhất một nghìn video chiến đấu, trong đó toàn bộ đều là video về các cao thủ đỉnh cao thế giới năm đó, chỉ riêng Dạ Tu La đã có gần ba mươi video rồi.
Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
Cuối cùng nhóm người Thẩm Đại Lực không nói gì nữa, lúc này, đã gần tám giờ rồi, nhóm người lên máy bay tiến về Thái Lan.
Bay tầm bốn tiếng, khi nhóm người Trần Hùng đến Thái Lan, đã hơn một giờ đếm rồi.
Lúc này, bên cổng sân bay, mấy chiếc xe đã đợi ở đấy từ lâu, nhóm người Trần Hùng đi ra sân bay, sau đó đi lên mấy con xe màu đen.
Trần Hùng và Đường Gia Huy cùng lên một chiếc đi đầu tiên, mà nhóm người Thẩm Đại Lực ngồi ở hai chiếc xe phía sau.
Bởi vì lý do đặc biệt, Thiết Diện không hề đích thân đến sân bay đón Trần Hùng, mà cử người đến sân bay đón nhóm người Trần Hùng đến địa điểm của bọn họ. Từ điểm này có thể nhìn ra, bây giờ hoàn cảnh bên Thái Lan của bọn họ đang vô cùng không tốt.
Trong chiếc xe của Trần Hùng, lái xe là một người đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi, đầu hói, sau gáy xăm hình tháp quỷ chín tầng.
Thật ra ở Thái Lan, loại hình xăm này gọi là bùa hộ mệnh, có tác dụng chiêu tài, loại đồ này rất huyền bí, tín ngưỡng tâm linh.
Người này có biệt danh là Tháp Quỷ, không rõ tên thật, gia nhập Thiên Vương Điện đã lâu, vẫn luôn ở bên này giúp đỡ quản lý một số sản nghiệp của Thiên Vương Điện.
Sản nghiệp của Thiên Vương Điện trải khắp toàn thế giới, cho dù lúc trước bọn họ không hề tập trung ở đây, nhưng bọn họ vẫn có không ít sản nghiệp bên Thái Lan, lần này nhóm người Nghiêm Vu Tu đến Thái Lan phát triển, nên tụ tập những người này lại.
“Tháp Quỷ, rốt cuộc bên đây đã xảy ra chuyện gì? Tại sao mới trong hai ngày, tôi đã cảm thấy bầu không khí ở đây hoàn toàn thay đổi vậy?”
Đường Gia Huy nhìn phong cảnh bên ngoài qua cửa sổ, mọi thứ vẫn giống như trước.
Nhưng đối với một người mạnh thật sự mà nói, rất nhiều khi bọn họ nhìn đồ vật không cần phải dùng mắt, mà là thông qua một loại cảm giác thứ sáu không rõ ràng.
Tháp Qủy lắc đầu nói: “Tình hình cụ thể tôi cũng không biết, bây giờ Nghiêm Thiên Vương mất tích rồi, chúng tôi không tìm được anh ấy, không rõ sống chết.”
Nói đến đây, tim của Trần Hùng và Đường Gia Huy đều nâng lên, có điều bọn họ không hề biểu hiện ra ngoài bất kỳ căng thẳng nào, đến trình độ của bọn họ, sóng to gió lớn thế nào cũng đều đã thấy qua rồi, tâm lý vững vàng rồi.
Đường Gia Huy và Trần Hùng đều không nói câu nào, bầu không khí trong xe trực tiếp trở lên vô cùng ảo não yên tĩnh.
Tháp Quỷ chuyên tâm lái xe, các kiến trúc bên ngoài không ngừng bay về phía sau, giống như thời gian dành cho nhóm người Trần Hùng đã không còn nhiều nữa vậy.
Tổng cộng ba chiếc xe, chạy qua sân bây, sau nửa tiếng lái xe, ra khỏi thành phố, đến vùng ngoại ô bên ngoài.
ngôn tình hoànSau đó bọn họ lại lái tầm nửa tiếng ở vùng ngoại ô, đến một đại lộ rợp bóng cây không có người ở.
Hai bên đều là những cây cao chót vót, con đường này cứ kéo dài về phía trước, giống như đường dẫn đến địa ngục vậy.
Trần Hùng nhìn bên ngoài cửa xe, bóng cây bên ngoài lộ ra răng nanh móng vuốt, giống như ma quỷ đang nhảy múa vậy.
“Dừng xe.”
Trần Hùng đột nhiên gọi một tiếng.
Tháp Quỷ đang lái xe thì giật mình: “Điện chủ, tại sao phải dừng xe?”
Đường Gia Huy đột nhiên từ phía sau giơ tay ra, giống như ác quỷ nhanh chóng bóp cổ Tháp Quỷ.