Lý Diệu Hương quát một tiếng: “Công là công, tư là tư, chỉ cần em và chị đều thuộc về Tinh Tú, thì làm bất kỳ chuyện gì cũng đều phải suy nghĩ cho Tinh Tú trước.”

Nói đến đây, Lý Diệu Hương châm một điếu thuốc Marlbor, hút một hơi, hỏi: “Rốt cuộc em với tên Trần Hùng kia có mâu thuẫn gì, vừa rồi lại mất trí như vậy?”

“Lần trước ở Hồng Hoang, chính là tên đó đã sai người khiến em… khiến em...”

Nói đến đây, Lý Chiến lại không thể nói lên lời, dù sao loại chuyện này quá sỉ nhục rồi, là nỗi đau cả đời này của Lý Chiến anh ta.

Mà lúc này Lý Diệu Hương cũng ngẩn ra, cô ta hoàn toàn không ngờ người lần nữa sỉ nhục em trai cô ta lại là Trần Hùng.

“Em chắc chắn không nhận nhầm người chứ?”

Lý Chiến nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói: “Có hóa thành tro em cũng nhận ra. Chị, chị nói xem vừa nãy em làm như vậy, có sai không?”

Khi nói ra câu này, Lý Chiến gầm lên.

Lý Diệu Hương im lặng một lúc, lúc này sắc mặt cô ta cũng nỗi lên mây mưa.

Rất rõ ràng, cô ta cũng tức giận rồi.

Vì vậy, Lý Diệu Hương lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Dương Tinh Thần.

Mấy phút sau, Dương Tinh Thần đẩy cửa tiến vào, khi nhìn thấy một cảnh bừa bộn trong phòng, Dương Tinh Thần đã sớm phát phiền rồi, nhưng hai chị em Lý Chiến và Lý Diệu Hương, ông ta không dám đắc tội.

“Diệu Hương, rốt cuộc là thế nào, có trộm sao?”

Lý Diệu Hương cầm thuốc đi đến bên cửa sổ, hít sâu một hơi: “Anh hỏi Chiến đi. Anh Dương, chuyện của Chiến, tôi cần có một lời giải thích.”

Giọng điệu của Lý Diệu Hương lúc này, đã trở lên âm u.

Cô gái này bình thường cũng không sao cả, nhưng khi tức giận, Dương Tinh Thần cũng phải cố kỵ ba phần.

Dương Tinh Thần nghi ngờ nhìn Lý Chiến: “Chiến, sao vậy?”

Lý Chiến đỏ mắt nói ân oán của anh ta và Trần Hùng cho Dương Tinh Thần nghe.

Sau khi nghe xong, Dương Tinh Thần cũng ngẩn ra.

“Tên xảy ra xung đột ở Hồng Hoang với chương trình “Anh trai, mau xông lên”, chính là bọn họ sao?”

“Đúng.”

Lý Chiến gật đầu: “Anh Dương, tham gia tiết mục “Anh trai, mau xông lên” là do anh sắp xếp cho tôi, mà bởi vì tiết mục này mà tôi phải chịu sự sỉ nhục lớn như vậy, anh phải chủ trì công đạo cho tôi.”

“Nghe nói lần này Đại Hưng Thịnh kia đặt cược tất cả vào chúng ta, hơn nữa còn đặt biệt lăng xê trên mạng, giữ bí mật thân phận của chúng ta. Anh nói xem đến khi bắt đầu thật sự phát sóng trực tiếp, người của Tinh Tú chúng ta nếu như không xuất hiện, bọn họ sẽ làm thế nào?”

Nói đến đây, cả người Lý Chiến đều trở nên điên cuồng.

Không cần phải nói, nếu như thật sự như Lý Chiến nói việc này một khi trở lên hót, mà khi buổi hòa nhạc chính thức bắt đầu, các ngôi sao của Tinh Tú lại không xuất hiện, điều này tương đương với việc lừa một số lượng lớn khán giả,

Nếu là như vậy, e rằng danh tiếng của Đại Hưng Thịnh sẽ bị tổn thất nặng nề, mọi kế hoạch sau đó đều sẽ phải tê liệt.

Tuy nhiên, Dương Tinh Thần lại liên tục lắc đầu, nói: “Chiến, không thể làm như vậy được, chúng ta đã ký hợp đồng với Đại Hưng Thịnh rồi.”

“Nếu như đến lúc đó chúng ta cố ý không xuất hiện, tạm thời phá hủy hợp tác, sẽ phải bồi thường một số tiền lớn.”

“Cho nên, tạm thời em vẫn phải nhịn một chút, đợi chuyện này qua đi, chúng ta lại từ từ tìm bọn họ tính toán có được không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play