Nhưng anh không ngờ rằng nhà họ Nghiêm lại gặp phải biến cố như vậy, trong lòng Trần Hùng đang hừng hực lửa giận, nhất là khi cảnh tượng tứ đại gia tộc bức ép nhà họ Nghiêm xuất hiện trong đầu anh, trong lòng anh càng tức giận hơn.
“Nhà họ Nghiêm hồi đó đối xử với tứ đại gia tộc rất tốt mà.”
Trần Hùng thở dài tự lẩm bẩm: “Trên đời này sao lại có nhiều kẻ ăn cháo đá bát, nhiều kẻ khốn nạn như vậy chứ?”
Vốn dĩ, khi Trần Hùng trở về phía bắc, chỉ đơn giản muốn tìm nhà họ Trần để lấy lại phần của anh, giải quyết dứt điểm mối ân oán giữa anh và nhà họ Trần.
Nhưng bây giờ có vẻ như việc Trần Hùng quay trở lại lần này, lại có thêm một mục đích khác.
Đi đến tỉnh Đông Thành tìm tứ đại gia tộc, tìm lại công lý cho nhà họ Nghiêm.
Trần Hùng còn chưa về tới biệt thự, Tả Quang Đông đã gọi điện thoại cho anh, nói rằng có một việc rất quan trọng cần thảo luận với anh.
Khi Trần Hùng trở lại biệt thự, Tả Quang Đông đã đợi sẵn ở đó.
“Thủ lĩnh, anh đây là sao vậy, sao nhìn tâm trạng của anh có chút không ổn vậy?”
Vừa nhìn thấy Trần Hùng, Tả Quang Đông đã cảm thấy sắc mặt của Trần Hùng nhìn có chút không đúng, lông mày anh cau lại, trên mặt là vẻ lạnh băng.
Trần Hùng trả lời: “Tôi vừa rồi tình cờ gặp một nhóm bạn học cũ ở bên ngoài.”
“Ồ, vậy là một chuyện tốt mà, sao nhìn trông anh lại không vui lắm vậy?”
Trần Hùng thở dài một tiếng, nói: “Tôi biết được một tin tức từ họ, khi còn nhỏ, tôi có một người bạn rất tốt, gia đình tộc bị ép buộc hãm hại, diệt cả tộc luôn rồi.”
“Cái gì, còn có chuyện như vậy sao?” Tả Quang Đông cũng kinh ngạc.
Trần Hùng nhún vai nói: “Dù sao tôi cũng sẽ trở về, tới lúc đó tôi muốn xem thử xem, là tên súc sinh nào gan lớn như vậy, dám động vào anh em của tôi!”
Trần Hùng dấy lên cảm xúc kích động một lúc thì mới bình tĩnh lại được, sau đó nói: “Tả Quang Đông, cậu nói có chuyện quan trọng, đó là chuyện gì?”
Tả Quang Đông trả lời: “Tôi đã tìm thấy một số manh mối về Sơn Đằng Trai.”.
Đam Mỹ H Văn“Có thật không?”
Trần Hùng vui mừng khôn xiết nói: “Manh mối gì?”
Tả Quang Đông trả lời: “Là thế này, anh cũng biết rằng Tả Bộ Linh chủ yếu đầu tư vào ngành công nghiệp ô tô tại Nhật Bản, mà tập đoàn đầu tư lớn nhất ở đây của chúng là tập đoàn Anh Mai.”
“Trong thời gian này, tình cờ Tả Bộ Linh đầu tư vào một dự án lớn của tập đoàn Anh Mai, vì vậy tôi và Thạch Trung Hữu, giám đốc của tập đoàn Anh Mai, đồng thời là người phụ trách dự án đã luôn liên lạc trong mấy ngày nay, mấy ngày nay chúng tôi tra ra tin tức của Sơn Đằng Trai, vì vậy bên phía tập đoàn Anh Mai cũng biết về nó.”
“Chỉ một giờ trước, Thạch Trung Hữu đã liên lạc với tôi và nói rằng Sơn Đằng Trai đang gây rắc rối cho họ và cần sự giúp đỡ của chúng ta.”
“Cụ thể là xảy ra chuyện gì?” Trần Hùng hỏi.
Tả Quang Đông lắc đầu và nói: “Cụ thể thì tôi cũng không rõ ràng lắm, Thạch Trung Hữu ở đầu dây bên kia rất nghiêm túc, Anh ấy nói rằng muốn gặp chúng ta để thảo luận cụ thể, đúng lúc tối nay Thạch Trung Hữu có một bữa tiệc vì dự án mới của công ty họ.”
“Hơn nữa, dự án này vốn dĩ được đầu tư bởi Tả Bộ Linh của chúng tôi, vì vậy chúng tôi cần phải gặp gỡ những đối tác đó.”
“Có nghĩa là, thực ra cậu là ông chủ đứng sau dự án này chứ gì?” Trần Hùng hỏi.
Tả Quang Đông cười nói: “Không, anh mới là ông chủ đứng đằng sau, Tả Bộ Linh, không phải là thuộc về điện Đức Hoàng sao?”
“Ha ha, thằng nhóc nhà cậu.”
Trần Hùng từ lâu đã quen với miệng lưỡi lanh lợi của những vị tướng trong điện Đức Hoàng này rồi.
Nhưng khi nhắc đến dự án của tập đoàn Anh Mai, Trần Hùng chợt nghĩ tới điều gì đó.