Lâm Ngọc Ngân không thể hiểu được ván cờ trong miệng Trần Hùng nói nghĩa là gì, dù sao với kinh nghiệm hiện tại của cô, hoàn toàn không thể tiếp xúc và hiểu về những gia tộc hàng đầu phía Nam.

“Chồng ơi, anh nhất định phải làm như vậy sao?”

“Đúng vậy, nhất định phải làm.”

Trần Hùng trả lời: “Chỉ có hoàn thành bước này, anh mới có thể chân chính đối mặt với nhà họ Trần phía Bắc. Vợ, em cũng biết anh đã phải trải qua những gì khi còn ở nhà họ Trần rồi đấy, cũng biết bây giờ bên phía nhà họ Trần vẫn luôn gây phiền phức cho anh. Cho nên ngọn núi nhà họ Trần này, anh nhất định phải lật đổ.”

Nhớ lại những trải nghiệm ở nhà họ Trần mà Trần Hùng đã kể cho mình, trong lòng Lâm Ngọc Ngân lại cảm thấy như bị kim đâm.

Rất khó có thể tưởng tượng năm đó Trần Hùng đã phải trải qua bao nhiêu gian khổ mới có thể được như ngày hôm nay.

Bây giờ Trần Hùng và nhà họ Trần đã đến trình độ không chết thì không nghỉ rồi, loại chuyện này nếu đổi thành người khác, đều sẽ không thể vượt qua được.

Đầu Lâm Ngọc Ngân dán chặt vào lồng ngực Trần Hùng: “Chồng ơi, cho dù anh làm cái gì, em đều sẽ ủng hộ anh.”

“Ừ.”

Trần Hùng cũng ôm chặt lấy Lâm Ngọc Ngân: “Cảm ơn vợ, cảm ơn sự ủng hộ của em. Em đối với anh thật tốt.”

“Cho nên, người con gái vừa mới gọi cho anh, rốt cuộc là ai?”

Trần Hùng: “...”

“Là cô cả Tô Cẩn Lương của nhà họ Tô. Ngày mai cô ta  cô ta muốn gặp anh.”

Trong lòng Lâm Ngọc Ngân giật mình nói: “Chồng, chuyện lúc trước liên quan đến như em nghĩ đâu, hơn nữa, chỉ một nhà họ Tô mà thôi, có thể làm gì được anh sao.”

Hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ.

Chiều hôm sau, Trần Hùng trực tiếp lái xe đến trang viên nhà họ Tô, mà trên đường lái xe, Trần Hùng gọi hai cuộc điện thoại.

Cuộc đầu tiên, là gọi có người phụ trách ảnh bộ của Thiên Vương điện, Hắc Nam.

Mặc dù Thiên Vương điện đang ở nước ngoài, nhưng mấy năm nay bộ phận tình báo của ảnh bộ đã liên quan đến các nước trên thế giới rồi, đặc biệt là ở phương diện thế giới hắc ám trên thế giới, tình báo của ảnh bộ càng chính xác hơn.

Cho nên, cho dù bây giờ Trần Hùng đang ở Tô Hàng, có một số tin tức cần được xác thực, anh vẫn có thể biết được thông qua ảnh bộ.

Mà cuộc gọi thứ hai, là gọi cho một trong mười tám đại tướng của Thiên Vương điện.

Sau khi điện thoại kết nối, cuộc đối thoại của hai người vô cùng đơn giản: “Đại ca, em đã xuống máy bay rồi.”

“Ừ, làm theo kế hoạch.”

Cúp điện thoại, Trần Hùng lái xe đến trang viên nhà họ Tô.

Lúc này trong trang viên nhà họ Tô, Tô Văn Hùng đã sớm chờ ở trong phòng khách rồi.

Khi Trần Hùng được người làm nhà họ Tô dẫn đến phòng tiếp khách, Tô Văn Hùng lập tức đứng dậy, cười đi về phía Trần Hùng: “Ngưỡng mộ cậu Hùng đã lâu, hôm nay cậu đến nhà họ Tô tôi làm khách, thật sự khiến nhà họ Tô tôi vô cùng vinh hạnh. Mau ngồi xuống đi.”

Trần Hùng cười đáp lại: “Ông Tô khách sáo rồi, có thể nhận được lời mời của ông Tô, cũng là vinh hạnh của Trần Hùng tôi.”

Trần Hùng ngồi xuống, người làm bên cạnh bưng trà Đại Hồng Bào tốt nhất lên tiếp đãi.

Tô Văn Hùng cười nói: “Cậu Hùng một đường đến đây nhất định là khát rồi đúng không? Uống miếng trà đi.”

“Ừ, quả thật có chút khát.”

Trần Hùng bưng cốc trà lên uống một chút, sau đó đặt cốc trà sang một bên.

Mặc dù Tô Văn Hùng không có gì nổi bật, nhưng đã làm chủ nhà họ Tô bao nhiêu năm nay, người có tầm thường thế nào cũng trở thành hồ ly.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play