Sắc mặt Trần Hùng lập tức trở nên vô cùng lạnh lẽo: "Tao ghét nhất là người khác cầm cái thứ đồ chơi này nhắm vào tao."

Vừa dứt lời, Trần Hùng chợt vọt đến trước mặt Hướng Hàm Minh, trong nháy mắt, chiếc nỏ của Hướng Hàm Minh đã rơi vào trong tay Trần Hùng.

"Bây giờ mày còn dám ngông cuồng với tao nữa không?"

"Cái gì?"

Hướng Hàm Minh biến sắc, đám người phía sau anh ta cũng vô cùng kinh ngạc, không ai ngờ được tốc độ của Trần Hùng lại nhanh như vậy.

"Ranh con, bỏ cái nỏ xuống, nếu không tao sẽ cho mày biết tay."

"Mẹ nó, mày cũng biết bây giờ mày đang nhắm nỏ vào ai rồi đấy, đây là cậu chủ của nhà họ Hướng ở Tô Hàng, nếu anh ấy mà có chuyện gì thì cả nhà mày đều chết chắc."

Phụt!

Nhưng Trần Hùng chẳng thèm quan tâm tới mấy lời uy hiếp của bọn chúng, anh hạ thấp nỏ xuống rồi bắn một cái, một tiếng vù vang lên, cung tên lập tức bắn thủng đùi Hướng Hàm Minh.

Hướng Hàm Minh kêu gào một tiếng, quỳ xuống mặt đất.

Tất cả mọi người trợn tròn mắt, không ai ngờ được Trần Hùng lại dứt khoát như vậy, e là cú bắn này sẽ hoàn toàn phế chân của Hướng Hàm Minh.

Hướng Hàm Minh kêu rên: "Xông lên cho tao, tất cả mọi người lên cho tao, giết nó."

Hơn hai mươi tên xã hội đen đỏ mắt nhào về phía Trần Hùng, thân là một đại gia có quyền có thế ở Tô Hàng, bọn họ chưa bao giờ phải chịu nhục như thế.

Đúng lúc này, một chiếc Bentley màu đỏ chạy tới nhanh như chớp, nó đâm thủng đường cảnh giới màu vàng bên ngoài và chạy thẳng tới chỗ này.

Xe vừa dừng hẳn, người bên trong xe còn chưa bước xuống thì một giọng nữ tràn đầy bá khí đã vang lên: "Con mẹ nó toàn bộ dừng tay lại cho tao, chúng mày có mấy cái mạng mà dám gây chuyện ở đây hả!"

Đây chính là giọng nói của Tô Cẩn Lương, mặc dù giọng không lớn nhưng lại rất vang dội, khiến tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe thấy rất rõ ràng.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía giọng nói vang lên, sau đó bèn thấy Tô Cẩn Lương bước xuống chiếc Bentley màu đỏ kia.

"Chị Cẩn Lương!"

Trong phút chốc, đám đại gia vừa rồi còn kiêu căng phách lối lập tức trở nên choáng váng, bọn chúng không ngờ quỷ cái Tô Cẩn Lương lại lại đột nhiên xuất hiện ở đây, là trùng hợp sao?

Không đúng, đây không phải trùng hợp, vừa rồi Tô Cẩn Lương nói gì nhỉ, cô ta nói bọn họ có mấy cái mạng?

Trên thực tế, đám người này chính là đám đã chơi với Tô Cẩn Lương ở nhà máy tái trang bị trước đây, còn Hướng Hàm Minh chính là chú em Minh đã đưa cái nỏ vô hình cho Tô Cẩn Lương.

Đám người này chính là nhóm xã hội đen cao nhất ở Tô Hàng, còn Tô Cẩn Lương lại chính là chị đại của đám người này!

"Chị Cẩn Lương, sao chị lại tới đây?"

"Chị Cẩn Lương."

Đám người này trước tiên chào hỏi Tô Cẩn Lương, trong giọng nói mang theo chút sợ hãi.

Vẻ mặt Tô Cẩn Lương u ám, liên tục bạt tai mấy cái, sau đó lại đá mấy cú, mấy tên người đều bị Tô Cẩn Lương đạp lăn ra đất.

Sau đó Tô Cẩn Lương đi thẳng về phía Trần Hùng, rất cung kính gọi một tiếng anh Hùng.

Tất cả mọi người đều kinh hãi!

Trình Hữu Đạo ngây ra, Phùng Tuyết và Trương Ánh cũng ngây ra, còn trong lòng đám người Hướng Hàm Minh cũng đã nổi mưa gió.

Chuyện này là sao, rốt cuộc người thanh niên này có lai lịch như thế nào mà ngay cả Tô Cẩn Lương cũng cung kính với anh như vậy chứ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play