Không có ai lựa chọn rời khỏi, Trần Hùng cũng không nói thêm gì nữa.

Anh nhẹ nhàng khoát tay áo, đi đến: “Đã như vậy, đêm nay Hang Sói xếp hạng một lần nữa, các người tự bắt đầu đi.”

Bên trong Hang Sói, lại một lần nữa vang lên tiếng dã thú gào thét, nhiệt huyết của mỗi người đều sôi trào lên, bên trong Hang Sói, một trận đại chiến chính thức mở màn.



Cùng lúc đó, vẫn là trên toàn nhà cao tới sáu mươi sáu tầng kia.

Trên khoảng trời trong kia có một mặt trăng rất tròn, không chỉ có rất tròn, hơn nữa còn mang theo màu đỏ máu.

Có lẽ là tòa nhà này quá cao, đứng trên sân thượng của tòa nhà này, liềm cảm giác giống như đưa tay vào không trung cũng có thể chạm đến mặt trăng tròn kia.

Thanh Long vẫn đứng ở rìa sân thượng này, nhìn ra biển cả mênh mông bát ngát ở trước mắt, cũng không biết đến cùng trong lòng ông ta nghĩ cái gì.

Bên cạnh ông ta vẫn là một chàng trai mặc áo đen Tôn Trung Sơn, cậu ta đã đứng cùng Thanh Long đứng ở đây hơn nửa giờ rồi.

“Đại ca, Trần Hùng giải quyết chuyện kia, cũng không tạo ra hỗn loạn gì quá lớn, như thế cũng đã giảm bớt không ít phiền phức cho chúng ta.”

"Ừm."

Thanh Long gật đầu một chút, trong sắc mặt lại xen lẫn một chút hương vị đáng tiếc: “Cậu nói, anh ta làm sao có thể giải quyết mọi chuyện nhanh như thế?”

Chàng trai mặc áo Tôn Trung Sơn có chút im lặng, nói: “Đại ca, trong lòng ngài rất muốn anh ta làm lớn chuyện này sao?”

"Đúng vậy.”

Thanh Long thẳng thắn trả lời: “Làm lớn chuyện, chúng ta mới có thể làm cho anh ta để mắt đến chúng ta, chuyện này thật là đáng tiếc.”

Chàng trai mặc áo Tôn Trung Sơn không hiểu nói: “Đại ca, vì sao ngài nhất định phải làm cho Trần Hùng kia biết đến chúng ta? Có thể cho tôi biết lí do không?”

Thanh Long bỗng nhiên xoay người lại, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm chàng trai mặc áo Tôn Trung Sơn.

Chàng trai trong lòng run lên, vội vàng nói: “Xin lỗi đại ca, tôi hỏi chuyện khong nên hỏi rồi.”

Thanh Long lại đột nhiên cười nói: “Lý do chính là anh ta là điện chủ Điện Đức Hoàng ở nước ngoài, đủ chưa?”

.....

Hai ngày sau, trụ sở chính tập đoàn Ngọc Thanh!

Trước mắt, Ngọc Thanh đang có kế hoạch dự định tiến quân toàn bộ thị trường phía Nam, nhưng kế hoạch này gặp rất nhiều trở ngại, thậm chí còn chưa hoàn thành được một nửa.

Mà trong đó nguyên nhân chủ yếu là bởi vì ở phía nam có một Thương Minh phía Nam.

Sau khi hội nghị cấp cao kết thúc, tập đoàn Ngọc Thanh cũng không bàn bạc ra được quyết sách gì tốt, đến mức sau khi Lâm Ngọc Ngân quay trở lại phòng làm việc của mình, vẫn không nghĩ được biện pháp nào khả thi.

“Em sao vậy vợ?” Trần Hùng mở cửa bước vào, thấy sắc mặt Lâm Ngọc Ngân không tốt lắm, quan tâm hỏi.

Lâm Ngọc Ngân trả lời: “Còn không phải là chuyện liên quan đến kế hoạch tiến quân toàn diện vào thị trường phía Nam của Ngọc Thanh lần này sao, bây giờ rất khó xử lý.”

Trần Hùng ngồi xuống đối diện trước mặt Lâm Ngọc Ngân, mỉm cười nhìn cô: “Bởi vì Thương Minh phía nam phải không, nói với anh một chút, điều kiện của bọn họ là gì?”

Lâm Ngọc Ngân thở dài một hơi, nói: “Thương Minh phía Nam kia là do Tô Hàng thành lập, lãnh đạo chính của Thương Minh là nhà họ Thẩm ở Tô Hàng.”

“Ngọc Thanh chúng ta nếu muốn phát triển toàn diện ở phía Nam, điều đầu tiên cần làm là gia nhập Thương Minh phía nam, mà điều kiện của họ là phí gia nhập liên minh một trăm bảy mươi lăm tỷ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play