Thiên Trùng khinh thường cười một tiếng trả lời: “Tôi đã giết chết cả hai vệ sĩ của tập đoàn Ngọc Thanh, không biết Hà Quách Tùng kia trong miệng anh là tên nào?”

“Sao nào, chẳng lẽ anh muốn tới báo thù? Có gan không?”

Thiên Trùng giống Tô Văn Mãnh, cũng không để Trần Hùng vào mắt.

Mà Trần Hùng lúc này thì quay người nhìn một đám thành viên Hang Sói phía sau nói: “Chính là tên hoà thượng áo đen này, bây giờ đi báo thù cho Hà Quách Tùng đi.”

Hoan hô hoan hô hoan hô!

Nháy mắt xung quanh vang lên những tiếng gào thét của thành viên Hang Sói như dã thú này, sau một khắc, đám người này như mãnh thú xuất chuồng, toàn bộ nhào về phía hoà thượng bên kia.

Lúc này Tô Văn Mãnh và Thiên Trùng mới nhận ra được tình huống có hơi khác thường, Trần Hùng này tới vốn không nghĩ sẽ nói chuyện ổn thoả với bọn họ, đây là nhịp điệu muốn trực tiếp liều mạng.

Sắc mặt Tô Văn Mãnh lạnh lẽo, quát lớn một tiếng: “Trần Hùng, con mẹ nó chứ tôi là cậu cả nhà họ Tô, anh muốn đối nghịch với tôi?”

Nhưng mà lời cậu ta nói không nhận được bất cứ câu trả lời nào, lúc này những thành viên Hang Sói đã cùng những vệ sĩ nhà họ Tô kia lao vào đánh Thiên Trùng.

Đám vệ sĩ này của Tô Văn Mãnh mặc dù là tinh nhuệ của nhà họ Tô, nhưng so với đám Hang Sói không muốn sống này vẫn có chênh lệch không nhỏ, rất nhanh đám Hang Sói này đã trực tiếp áp chế đám vệ sĩ nhà họ Tô này rồi.

Tiếng hét thảm vang lên bốn phía, hơn hai mươi tên vệ sĩ nhà họ Tô liên tiếp ngã xuống, mà những thành viên Hang Sói này thì càng đánh càng mạnh, mỗi một tên đều như sư tư nổi cơn điên.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Tô Văn Mãnh có hơi mờ mịt, cậu ta có nằm mơ cũng sẽ không ngờ thành phố Bình Minh bên này thế mà có một đám biến thái như vậy.

Lần này cậu ta có vẻ như đã chọc vào tổ ong vò vẽ.

Mà Tô Cẩn Lương một bên khác lúc thấy cảnh này thì đã toả ra khí lạnh từ sau lưng, mỗi người Trần Hùng nơi này mang tới đều có thể tinh nhuệ như nhà họ Tô mạnh nhất của bọn họ, hơn nữa càng chết chính là mỗi người này đều không sợ chết.

Rất khó tưởng tượng Trần Hùng này rốt cuộc sử dụng thủ đoạn gì mà huấn luyện ra được một đám người điên như vậy.

Trước đấy, Tô Cẩn Lương còn muốn chiêu mộ Trần Hùng để mình sử dụng, nhưng lúc này cô ta lại phát hiện mình vô cùng sai lầm.

Chuyện này sợ chỉ có cha cô ta Tô Văn Hùng mới có tư cách đối phó.

Không đúng, ngay cả ông già vô dụng Tô Văn Hùng kia sợ cũng không phải đối thủ của Trần Hùng, có lẽ chỉ có vị thiên tài Tô Quang Huy ngày xưa kia của nhà họ Tô mới có tư cách sống mái một phen với Trần Hùng.

Rất nhanh hơn hai mươi tên vệ sĩ của Tô Văn Mãnh đã bị những thành viên Hang Sói này đánh ngã hơn phân nửa, còn lại cũng là nỏ mạnh hết đà, lúc nào cũng có thể sụp đổ.

“Hay cho một bầy sói đói.”

Thiên Trùng không ngừng mà vung nắm đấm của mình, liên tiếp đánh bay mấy tên thành viên Hang Sói ra ngoài.

Nếu như nói đơn đả độc đấu, sợ rằng nơi này không có bất cứ thành viên Hang Sói nào là đối thủ của Thiên Trùng, nhưng mà đây là một đám sói.

Sói am hiểu đánh theo bầy.

Rất nhanh những vệ sĩ nhà họ Tô xung quanh này gần như đều nằm dưới đất, mà những thành viên Hang Sói kia thì bao vây Thiên Trùng ba tầng trong ba tầng ngoài lại.

Đôi mắt Trần Đại Lực đỏ như máu, anh ta nện một quyền lên vai Thiên Trùng, sức lực to lớn giống như đập vỡ toàn bộ xương cốt của anh ta ra.

“Mày giết chết Hà Quách Tùng như thế nào, hôm nay bọn tao sẽ trả lại gấp mấy chục ngàn lần.”

Thiên Trùng cảm thấy bả vai truyền đến sự đau đớn, còn chưa kịp giữ vững cơ thể, Khôi Huy Thiệu sau lưng đã chém một đao tới.

Một đao này chém lên lưng Thiên Trùng thành một vết thương sâu thấy rõ xương, máu tươi nháy mắt nhuộm đỏ lưng cậu ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play